CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 178

Charlie thấy mình cũng mệt đứ đừ, nhưng trước khi ngủ, nó hỏi Billy

xem thằng bé có muốn về nhà với nó vào tối thứ Bảy không.

“Không, cảm ơn anh,” Billy lẩm bẩm. “Em nghĩ em sẽ ở lại đây. Em

chưa bao giờ xem Đại Dạ Vũ cả.”

Charlie cũng chưa bao giờ xem Đại Dạ Vũ, nhưng không gì có thể níu

kéo nó ở thêm một đêm nữa trong Học viện Bloor.

Sáng hôm sau, bữa sáng của hai thằng bé bị cắt ngang bởi một người đàn

ông cao lớn, hói xọi, mang bộ ria mép màu vàng gừng. Thò đầu qua cánh
cửa căn-tin xanh da trời, ông ta thốt lên, “Á. Không phải ở đây thì phải?”

“Thưa, ngài đang tìm gì vậy?” Charlie hỏi, miệng đầy cốm bắp.

“Miệng đầu thì đừng có nói,” bộ ria mép vàng gắt gỏng.

Bà bếp trưởng từ trong bếp hiện ra, người lạ liền nói, “Trông bà có vẻ là

một người biết điều phải lẽ đấy. Phòng họp ở đâu?”

Bà bếp trừng trừng nhìn người đàn ông, ngực bà phập phồng căm phẫn.

“Chắc chắn tôi phải biết điều hơn ông nhiều. Lẽ ra ông nên quẹo phải, chứ
không phải quẹo trái.”

Ria Gừng Vàng rụt đầu lại và đóng cánh cửa một cái kịch bực bội.

“Hiệu trưởng đấy!” Bà bếp trưởng lầm bầm. “Chả có phong thái gì hết

trọi. Tưởng mình là thượng đế chắc. Vài người trong đám đó còn không
kìm chế được thói phô trương, khoe khoang. Ta đã gặp thôi thì đủ nhà biến
hình, kể hô biến và bọn phỉnh lừa. Họ hô biến đồ ăn, cho nó bay lên trời,
biến nó thành sô-cô-la hay bất cứ thứ gì họ khoái; rồi có người còn táy máy
biến đồ sứ thành đồ vàng hay bạc nữa chứ, chỉ vì thích thế đấy. Hừ, tối nay
họ sẽ phải kiềm chế lại thôi. Chứ ngài thị trưởng không chịu nổi những thứ
kiểu ấy đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.