CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 20

Mất một lúc nội Bone vẫn đứng y nguyên ở cầu thang, trợn trừng trừng

nhìn Charlie.

“Để cháu đi lấy nước uống đã, nội, xong tụi cháu sẽ về lại giường ngay.”

Charlie nhìn Billy. “Phải không, Billy?”

“À, phải.” Đối với một thằng bé mồ côi như Billy, cái gia đình lạ lùng

hay cự cãi của Charlie luôn có sức cuốn hút bất tận. Nó gật đầu sốt sắng với
nội Bone và nói thêm, “Xin hứa.”

Nội Bone phọt ra một tiếng “hừ” đầy nghi ngờ rồi lê bước lên cầu thang.

Charlie lại kéo Billy vào nhà bếp và thì thầm hỏi. “Chúng nói gì vậy,

Billy? Mấy con mèo lửa ấy. Cái bóng là bóng gì, hả?”

“Chúng chỉ nói có mỗi một từ,” Billy đáp. “Hình như là hãy lắng nghe. À

không, có cái gì đó khác kìa, một từ cổ của từ lắng nghe.”

“Hark(*)?” Ông cậu Paton gợi ý.

“Dạ, đúng rồi.”

(*) Listen: lắng nghe; Hark: là câu mệnh lệnh, có nghĩa là “Hãy nghe

đây”. Có thể Billy nghe lộn tên người thành một mệnh lệnh. (ND)

“Nghe cứ như là tên người vậy, con.” Ông cậu Paton cắn ngập răng vào

khúc phó mát Cheddar to. “Từ đó còn hơn một mệnh lệnh nhiều. Có lẽ mày
nghe nhầm rồi đó con.”

“Con không nhầm,” Billy quả quyết.

Giờ thì ba con mèo đã băng chéo qua thành phố và đang bước nhẹ trên

lớp tuyết đóng thành đụn tựa vào các bức tường Học viện Bloor. Chúng
vượt qua hai tòa tháp ở hai bên cầu thang lối vào, mải miết đi tiếp, bám
theo hông tòa nhà, cho đến cuối lối, nơi bắt đầu một bức tường đá cao vút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.