CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 214

Trao cái lồng xách thú cưng của mình cho Charlie, cô nàng vụt lên trước,

mặc kệ tụi kia khệ nệ bưng rổ vịt, rổ mèo với lồng thỏ. Charlie và Fidelio
nhìn nhau. Chúng ước gì Olivia đừng chưng diện vênh vang như thế. Trong
tấm áo khoác dài bằng lông con gì đó màu trắng, giày bốt đỏ, nón đen gắn
cụm đuôi sóc bạc xoè ra, con nhỏ thu hút sự chú ý qúa mức. Bọn con trai
thở phào khi chúng rời Phố Chính quẹo vào ngõ hẻm yên tĩnh dẫn đến tiệm
sách.

Đi chừng nửa con hẻm, Fidelio bỗng dưng khựng lại, “Charlie, anh quên

nói với em. Mười Hai Tiếng Chuông của Tolly bị đánh cắp rồi.”

“Cái gì?” Charlie đặt lồng thỏ xuống.

Nhẹ nhàng hạ rổ vịt xuống mặt sỏi, Emma thốt lên. “Hiệp sĩ đã đánh thức

mình ấy hả?”

“Nó đó,” Fidelio đáp. “Nhớ không, Charlie. Em đưa cái thùng đó để anh

giữ cho an toàn. Có một hiệp sĩ bằng máy ở bên trong đứng lên trong khi
chuông rung và có tiếng đọc kinh.”

Charlie nhớ rõ chứ. Làm sao nó có thể quên được Mười Hai Tiếng

Chuông của Tolly. Cha của Emma, tiến sĩ Tolly đã chế ra hiệp sĩ đó trước
khi mất. Chủ đích của ông là nhằm đánh thức Emma khỏi giấc thôi miên
lậm sâu. Và nó đã công hiệu. Charlie hy vọng một ngày nào đó nó cũng có
thể đánh thức ba mình. Nhưng giờ thì cơ hội đó mất rồi.

“Em không tin. Làm sao nó bị đánh cắp được?” Charlie căn vặn.

Fidelio nhún vai, “Xin lỗi, Charlie. Có rất nhiều người trong nhà anh –

trẻ con đến học đàn học nhạc. Không ai để ý.”

Olivia đã tới tiệm sách và bắt đầu í ới gọi cả bọn. “Mau lên đi, các người.

Mấy người đang làm gì vậy?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.