CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 217

“Kinh khủng. cháu ước gì được đi một chuyến như thế,” Fidelio trầm trồ.

“Chà, cháu có thể gặp Mozart[3].”

[3] Nhà soạn nhạc thiên tài người Áo thế kỷ thứ 18 (ND)

“Cô e cháu thì không được đâu,” cô Ingledew bảo. “Cái gương đó chỉ

linh nghiệm đối với những đứa con của Vua Đỏ thôi.”

“Nhưng nó có tác dụng với tên bá tước mà,” Fidelio gân cổ cãi.

“Hắn là thầy bùa,” Ông cậu Paton thẳng thừng. “Chúng ta tin rằng hắn đã

đánh cắp cái gương, một phần nhằm để ngăn người khác sử dụng gương.
Mặc dù hắn đã chôn nó, đương nhiên rồi, nhưng hắn hy vọng một đứa trong
đám con cháu của hắn sẽ tìm thấy nó, và sẽ sử dụng nó để giúp hắn chu du
ra khỏi bức chân dung nhà vua.”

Cô Ingledew thở dốc lên một tiếng không kìm lại được. “Paton, bất giác

em nghĩ nếu gã bá tước mà có chiếc gương thì hắn ta có thể lại du hành lần
nữa.” Cô bấu chặt vào tay ghế bành và chồm người ra trước.” Đi vào đi ra
những bức tranh, những tấm hình và... ồ trời ơi. Em hy vọng hắn không
làm thế.”

Cô Ingledew vừa gợi lên một viễn cảnh kinh khủng như vậy thì tiếng

chuông cửa ré vang, khiến tất cả mọi người giật thót khỏi chỗ ngồi.

Ông cậu Paton ra mở cửa và loáng sau quay lại với một phụ nữ cực kỳ

đẹp lộng lẫy và quyến rũ. Trang phục cô mặc đúng là phiên bản của Olivia,
ngoại trừ nón của cô màu đỏ và giày bốt cô màu bạc.

“Mẹ!” Olivia thét lên. “Mẹ đến sớm.”

“Trời tối quá đi mất,” cô Vertigo nói. “Tối một cách bất tự nhiên. Xin lỗi

nếu tôi phá ngang cuộc họp hay việc gì đó mà nhóm người tinh thông các
bạn đang bàn tính.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.