CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 242

“Mày nói gì? Vì sao tao phải bỏ bạn?” Charlie căm phẫn quặc lại.

Joshua thảy cho nó một nụ cười thõng thượt, lạnh toát. “Tụi tao đến để

dạy cho mày một bài học, Charlie. Tụi tao sẽ dạy đi dạy lại cho mày nhớ,
phải không các chiến hữu?”

“PHẢAII!” Đám đông rống vang.

Và bây giờ đến lượt Dorcas Loom lẻn ra từ sau một thân cây và chế nhạo

Charlie. “Mày là đồ thảm bại, Bone. Mày đừng hòng thoát. Mày đã mất cha
rồi, và giờ mày sẽ mất nốt mẹ. Mày không thể giữ được cái gì thì phải? Nếu
mày gia nhập tụi tao thì tụi tao sẽ giúp mày, Tụi tao mạnh hơn nhiều lũ bạn
khốn khổ của mày.”

Charlie vẫn từ từ lùi xa khỏi đám đông, và giờ, lưng nó đã tựa vào bức

tường cổ xưa. Không suy nghĩ, nó quay đầu và tìm được một chỗ bấu chân.
Nó liền leo lên, cao nữa cao nữa, hướng tới mấy lỗ hổng trên bức tường đá,
trong khi bàn chân nó cuống quít tìm chỗ mấu bám. Cuối cùng nó đứng ở
trên tường, cao hơn đám đông cả hơn ba mét rưỡi.

Bọn chúng nhất loạt cười cợt nó.

Thể rồi chị em sinh đôi nhà Branko xuất hiện. Đứng sát vai nhau, chúng

trừng mắt nhìn những phiến đá trên bức tường, cứ thế trừng mắt, trừng
mắt... Một viên đá to bung ra và toàn bộ mảng tường sụp lở.

Chúng có thể làm điều đó sao? Charlie nghĩ. Chúng có thể làm sụp một

bức tường đã chín trăm tuổi sao?

Chúng làm được chứ. Hai hòn đá khổng lồ trên đỉnh bức tường xục xịch.

Rồi một trong hai đứa sinh đôi nói. Chúng hiếm khi nói, đến mức việc
chúng nói đã gây sốc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.