CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 243

“Một tai nạn mới thương tâm làm sao!” Đứa con gái mặt trơ như búp bê,

tóc đen mắp máy. “Charlie Bone leo lên bức tường cổ và thế là, chòng
chành, rùng rùng, nó rớt ập xuống, với Charlie ở trên cùng...”

“Sau đó ở dưới cùng,” đứa sinh đôi khi tiếp lời bằng giọng độc địa, thâm

hiểm hơn.

Rồi một tiếng ịch rung chuyển khi một viên đá khổng lồ khác đáp xuống

mặt đất cứng, và lần này bức tường rung lắc dữ dội, Charlie ngã bập đầu
gối. Ráng bấu chắc vào bề mặt rêu mốc trong khi bức tường rung và lắc, nó
cố tưởng tượng ra việc bị chôn sống sẽ như thế nào.

Chợt có tiếng gì đó vang lên, thoạt tiên Charlie nghĩ âm thanh đó là từ

một mảng tường lở khác. Nhưng rồi cái tiếng đó càng lúc càng lớn – rù rù
giận dữ, căng lên...

Bọn con nít dưới đất ngỏng cổ ngó lên, liền cuống quíu quay lưng ù té

chạy.Vài đứa trong bọn thì bạt vía. Ngó theo ánh mắt của chúng, Charlie
thấy một đám mây đen đang đổ sập xuống qua những ngọn cây. Tiếng rù rì
dần trở thành tiếng gầm rú và nguyên cả đám ăn hiếp Charlie chạy toán
loạn, tru tréo và kêu la rầm trời. Joshua Tilpin là đứa cuối cùng chạy đi.
“Cho mày bị đốt chết tươi luôn, Charlie Bone,” nó vừa chạy vừa gào.

Ong? Bay vào mùa đông? Ai đã xua chúng đến đây? Cái bóng chăng?

Charlie nhắm mắt lại. Cái gì tệ hơn nhỉ, nó tự hỏi, bị chôn sống dưới một
bức tường hay là bị ong đốt tới chết?

Tiếng rù rù ngưng bặt. Charlie vẫn nhắm tịt mắt, chờ những cặp chân

ngứa ngáy của bầy ong châm vào mặt và tay chân mình. Chờ đợi cú đốt đau
đớn đầu tiên. Không có gì xảy ra, Charlie mở một mắt. Không có gì trên
bức tường. Trong không khí cũng chẳng có gì.

“Charlie!”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.