CHARLIE BONE TẬP 5 : CHARLIE BONE VÀ NHÀ VUA ẨN MÌNH - Trang 262

Thảm lông màu trắng ngập tới mắt cá chân, Olivia ngó quanh căn hộ

quái dị. “Không có thời gian để dòm ngó, Liv,” nó tự nhủ, trong khi nhìn
lướt qua chiếc ngế sofa bằng da ngựa lùn, mấy cái bàn bằng ngà voi và
những con chim nhồi bông trông đến phát kinh.

Có hai cánh cửa dẫn ra khỏi phòng khách rải lông. Olivia thử đẩy cánh

cửa gần nhất. Cánh cửa mở vào một tủ quần áo rộng thênh thang, có thể đi
hẳn vào được. Bộ nào không bằng lông thú thì cũng màu xanh lá cây. Một
tấm gương dài treo trên tường. Nhưng không có dấu hiệu gì của chiếc
gương nhỏ cổ xưa. Olivia lùi trở ra.

Cánh cửa thứ hai dẫn vào một căn phòng hứa hẹn hơn nhiều. Một cái

giường bốn cọc khổng lồ lù lù ngay giữa phòng, phủ kín những tấm tranh
thêu trông có đến hàng trăm tuổi.

Làm thế quái nào mà chúng lên được tới đây? Olivia thắc mắc. Cái

giường khổng lồ trông như ảo ảnh, một thưa mà chính Olivia cũng có thể
làm ra. Ngay lập tức, nó đã có câu trả lời. Cái giường đúng là do phù phép
mà thành. Cả cái tủ com-mốt đen thùi dựa vào tường cũng vậy. Chúng
không phải là ảo ảnh mà là những vật dụng cổ xưa được mang tới đây bằng
ma thuật.

Một cái ghế ghỗ to dềnh dàng dựng ở góc phòng. Trông nó xưa xửa xừa

xưa với lưng ghế cao cong gồ lên và hai tay ghế dày bị mối ăn. Olivia đã
từng thấy một chiếc ghế như vậy trong viện bảo tàng địa phương.

Lão bá tước cất cái gương ở đâu? Có lẽ hắn không bao giờ để xa khỏi

tầm mắt của hắn. Bàn thì trống lốc, còn ghế thì thậm chí không có lấy một
miếng lót đệm bên trên. Olivia tiến đến cái giường. Không có gì ở dưới gối
hay ở giữa những tấm trải trắng toát, hồ bột cứng. Nó đi đến tủ com-mốt.
Bắt đầu từ ngăn kéo trên cùng, nó mở ra, rồi mở tiếp từng cái một.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.