CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 127

“Thú vị làm sao,” anh ta nói. “Tôi cũng từng có một bà đồng. Thật

không tin nổi.”

“Bà đồng đó có nghĩ vậy không?” Giọng tôi chua chát đến không ngờ.

Tôi có thể nghe thấy hơi thở bị kìm nén của Bill.

Eric cười phá lên. “Chỉ một lúc thôi,” anh ta đáp mơ hồ.

Chúng tôi nghe thấy tiếng còi cảnh sát xa xa, vậy là chẳng cần nói thêm

câu nào nữa, Eric cùng ả trông cửa chuồi ngay vào xe, rồ máy lao vào bóng
đêm, tiếng động cơ có vẻ êm hơn hẳn các xe khác. Bill và tôi cũng vội vã
thu xếp và rời khỏi qua cửa bên này bãi đỗ xe đúng lúc đoàn xe cảnh sát
tiến vào từ cửa phía bên kia. Họ dẫn theo xe tải dành riêng cho ma cà rồng,
một kiểu xe tù đặc biệt có lắp chấn song bằng bạc. Tài xế là hai tay cảnh sát
thuộc loài răng nanh, và họ lao ra khỏi xe, tiếp cận cửa ra vào câu lạc bộ với
một vận tốc chóng mặt đến nỗi đôi mắt trần tục của tôi chỉ kịp thấy những
cái bóng mờ mờ.

Chúng tôi lái xe qua vài dãy nhà rồi Bill đột ngột ngoặt vào bãi đỗ xe tối

đen của một siêu thị nhỏ.

“Chuyện gì...?” tôi định hỏi nhưng không nói được hết câu. Bill tháo

dây an toàn cho tôi, ngả ghế ra đằng sau, và túm lấy tôi trước khi tôi kịp kết
thúc câu nói. Sợ anh đang giận, tôi bèn đẩy anh ra, nhưng anh chẳng khác
nào một cây cổ thụ vững chãi. Rồi môi anh đặt lên môi tôi, và tôi biết anh
định làm gì.

Ôi, Chúa ơi, anh hôn tôi. Có lẽ ở một mức độ nào đó, chúng tôi có một

vài vấn đề về giao tiếp, nhưng chuyện này không nằm trong số đó. Chúng
tôi có những khoảnh khắc tuyệt vời trong khoảng năm phút. Tôi cảm thấy
những đợt sóng cảm xúc đẹp đẽ tuôn tràn trong cơ thể. Bất chấp sự bất tiện
khi đang ngồi trên ghế trước, tôi vẫn có thể cảm thấy thoải mái, chủ yếu
nhờ anh rất khỏe và ân cần. Tôi cắn nhẹ lên da anh. Anh bật ra một âm
thanh gần như rên rỉ.

“Sookie!” Giọng anh nghèn nghẹt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.