CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 128

Tôi rời khỏi anh, có lẽ chỉ cách nửa phân.

“Em mà còn làm thế nữa thì anh sẽ chiếm đoạt em bất kể em muốn hay

không đấy,” anh nói, và tôi dám chắc anh có ý thế thật.

“Anh không muốn vậy đâu,” cuối cùng tôi nói, cố sao cho nó không

giống một câu hỏi.

“Ồ, có chứ, anh muốn đấy.” Và anh túm tay tôi, chứng tỏ điều đó cho tôi

thấy.

Đột nhiên, sau lưng chúng tôi sáng lên ánh đèn.

“Cảnh sát đấy,” tôi thốt lên. Tôi có thể thấy một bóng người bước ra

khỏi chiếc xe công vụ và bắt đầu tiến về cửa sổ phía Bill. “Đừng để hắn biết
anh là ma cà rồng nhé, Bill,” tôi nói nhanh, sợ rằng đây là một xe tuần tra
tham gia vụ đột kích Fangtasia. Mặc dù hầu hết các lực lượng cảnh sát đều
muốn thu nhận ma cà rồng vào đội ngũ của mình, nhưng trong xã hội vẫn
còn vô vàn định kiến về giống loài này, đặc biệt là với những cặp đôi ma cà
rồng - người.

Bàn tay nặng nề của viên cảnh sát gõ lên cửa sổ.

Bill nổ máy, rồi nhấn nút để hạ cửa sổ xuống. Nhưng anh giữ im lặng,

và tôi nhận ra răng nanh của anh vẫn chưa thụt vào hoàn toàn. Nếu anh mở
miệng, viên cảnh sát sẽ biết ngay anh là một ma cà rồng thực thụ.

“Chào ngài cảnh sát,” tôi nói.

“Xin chào,” viên cảnh sát đáp lại khá lịch sự. Ông ta cúi xuống nhìn qua

cửa sổ. “Hai người biết mọi hàng quán ở đây đều đã đóng cửa hết rồi chứ?”

“Vâng, thưa ngài.”

“Này nhé, tôi dám chắc hai người đang định làm chuyện này chuyện nọ

ở đây, và tôi chẳng có gì phản đối cả, nhưng hai người nên về nhà để giải
quyết những chuyện kiểu này đi.”

“Tất nhiên rồi.” Tôi sốt sắng gật đầu, và Bill cũng cố gắng ra một cử chỉ

tương tự.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.