CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 159

lược. Tôi ngồi trước ti vi để có cái mà xem trong lúc chải đầu, một quy
trình lúc nào cũng chán ngắt.

Tôi kiệt sức rồi, và cảm thấy mình như chết lặng.

Chuông cửa reo lên đúng lúc tôi đang bước vào phòng khách, tay cầm

lược, tay cầm khăn tắm.

Tôi nhìn qua lỗ nhòm. Bill đang kiên nhẫn đợi trước hiên nhà.

Tôi để anh vào mà chẳng cảm thấy vui hay buồn gì khi gặp anh.

Anh đã bắt gặp tôi trong bộ dạng khá bất ngờ: áo ngủ, tóc ướt, chân trần.

Mặt mộc.

“Anh vào đi,” tôi nói.

“Em chắc chứ?”

“Vâng.”

Và anh bước vào, nhìn quanh như thường lệ. “Em đang làm gì thế?” anh

hỏi, ánh mắt chạm phải hàng đống đồ đã được tôi xếp gọn vào một chỗ vì
tôi nghĩ bạn bà có thể muốn lấy: ví dụ như ông Norris có lẽ sẽ thích thú với
những bức ảnh chụp chung mẹ bà và mẹ ông ấy.

“Hôm nay em dọn phòng ngủ của bà,” tôi đáp. “Em nghĩ em sẽ chuyển

vào trong đó.” Rồi tôi chẳng thể nghĩ thêm được điều gì để nói. Anh quay
lại nhìn tôi chăm chú.

“Để anh chải tóc cho em,” anh nói.

Tôi gật đầu hờ hững. Bill ngồi lên chiếc ghế vải hoa và ra dấu về chiếc

ghế nệm cũ phía trước anh. Tôi ngoan ngoãn nghe theo, và anh hơi cúi về
phía trước, khẽ kẹp người tôi vào giữa đùi anh. Bắt đầu từ đỉnh đầu tôi, anh
gỡ dần từng lọn tóc rối.

Như thường lệ, sự im lặng của tâm trí anh mang đến sự thoải mái vô

cùng. Lần nào cũng vậy, cảm giác giống như đặt bước chân đầu tiên vào bể
bơi mát lạnh sau khi phải đi bộ cả một chặng đường dài bụi bặm giữa ngày
nóng nực.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.