CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 16

về Mack và Denise, trong khi vẫn không ngừng nghĩ về sự tuyệt diệu khi có
một người bạn mà mình chẳng thể nghe được suy nghĩ của họ trừ phi họ nói
ra. Sự im lặng của anh mới tuyệt diệu làm sao.

“...vậy nên tôi nghĩ mình nên ra đây xem anh có ổn không,” tôi kết luận

mà chẳng biết nãy giờ mình huyên thuyên những gì.

“Cô đến đây để cứu tôi. Thật dũng cảm,” anh nói bằng một giọng quyến

rũ đến độ có thể lôi tuột DeeAnne ra khỏi chiếc quần lót đỏ của cô nàng.

“Anh thôi ngay cái giọng đó đi,” tôi chanh chua, giậm chân thình thịch

xuống đất.

Anh kinh ngạc nhìn tôi vài giây, trước khi khuôn mặt anh trở lại sắc

trắng nhẹ nhàng.

“Cô không sợ phải ở một mình cạnh một tên ma cà rồng đang đói sao?”

anh hỏi, có chút gì đó tinh quái và nguy hiểm ẩn trong từng câu chữ.

“Không.”

“Có phải cô cho rằng vì đã cứu tôi nên cô sẽ được an toàn, rằng sau bao

nhiêu tháng năm, trong tôi vẫn nhen nhúm một thứ cảm xúc ủy mị? Ma cà
rồng thường xuyên phản bội lại những người tin họ. Chúng tôi không có
nhân tính, cô biết rồi đấy.”

“Có cả đống người cũng phản bội lại những người tin mình,” tôi chỉ ra.

Tôi chỉ thực tế thôi. “Tôi không hoàn toàn ngu ngốc đâu.” Tôi chìa cánh tay
ra và xoay cổ lại. Trong lúc anh đang phục hồi, tôi đã quấn sợi xích của vợ
chồng Chuột quanh cổ và tay mình.

Anh run bần bật.

“Nhưng ở đùi non cô có những mạch máu ngon lành lắm đấy,” anh đáp

sau một thoáng dừng để trấn tĩnh, giọng anh trở nên hiểm độc như một con
rắn trơn tuột.

“Đừng nói chuyện bậy bạ,” tôi nói với anh. “Tôi không nghe đâu.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.