CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 164

“Anh có thể thấy là em không biết nhiều,” tôi nói thẹn thùng. “Nhưng

anh thấy ổn chứ? Ý em là, ít nhất cũng không thua kém những phụ nữ khác
chứ? Em sẽ làm tốt hơn nữa.”

“Em có thể thành thục hơn, Sookie à, nhưng em sẽ chẳng thể nào tuyệt

hơn được.” Anh hôn vào má tôi. “Em thật tuyệt vời.”

“Em sẽ bị đau chứ?”

“Anh biết em sẽ thấy điều này là kỳ cục, nhưng anh cũng không nhớ

nữa. Người con gái còn trinh duy nhất anh từng ngủ cùng là vợ anh, và đó
là cả thế kỷ rưỡi trước đây... Đúng vậy, anh nhớ ra rồi, em sẽ thấy đau lắm
đấy. Bọn anh không thể yêu đương thêm lần nào nữa trong một hai ngày gì
đó.”

“Máu của anh sẽ chữa được thôi,” tôi nhận định sau một thoáng dừng,

cảm thấy má mình đỏ ửng.

Dưới ánh trăng, tôi có thể thấy anh chuyển tư thế, để nhìn tôi trực diện

hơn. “Vậy thì cứ làm thế đi,” anh nói. “Em có muốn vậy không?”

“Chắc chắn rồi. Anh không muốn sao?”

“Có chứ,” anh thở ra, và tự cắn vào cánh tay.

Hành động của anh đột ngột đến nỗi tôi bật kêu lên, nhưng anh đã thản

nhiên chà một ngón tay vào chỗ máu đó, và tôi còn chưa kịp cảm thấy hồi
hộp thì anh đã chuồi ngón tay đó vào trong tôi. Anh bắt đầu di chuyển nó
hết sức nhẹ nhàng, và trong thoáng chốc, sự đau đớn biến mất.

“Cảm ơn anh,” tôi đáp. “Em đỡ hơn rồi.”

Nhưng anh vẫn không rút ngón tay ra.

“Ôi,” tôi thốt lên. “Anh muốn tiếp tục sớm thế à? Anh làm thế được

không?” Và khi ngón tay anh vẫn không ngừng chuyển động, tôi bắt đầu hy
vọng chuyện đó xảy ra.

“Cứ thử xem,” anh đề nghị, trong giọng nói ngọt ngào bí ẩn của anh toát

lên sự phấn khích.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.