CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 166

“Có lẽ anh nên thuê luật sư đi,” tôi lo lắng nói.

“Rene cũng nói vậy đấy.”

Và tôi bắt gặp ánh nhìn của Rene Lenier.

“Thế Sid Matt Lancaster thì sao?” Sidney Matthew Lancaster, dân bản

địa và là một tay nghiện whiskey chanh, vốn nổi tiếng là thầy cãi hiếu chiến
nhất vùng. Tôi thích anh ta bởi anh ta luôn tỏ thái độ tôn trọng tôi mỗi lần
đến quán.

“Có lẽ hắn là lựa chọn tốt nhất.” Jason trông có vẻ khó chịu và tức tối.

Chúng tôi trao nhau một cái nhìn. Cả hai anh em đều biết luật sư của bà quá
già để có thể giải quyết vụ việc nếu Jason có lỡ, vì Chúa, bị bắt.

Jason quá bận tâm đến bản thân nên không nhận ra bất kỳ điểm khác

thường nào ở tôi, nhưng tôi đang mặc áo phông màu trắng (thay vì chiếc áo
phông cổ tròn thường lệ) vì nó có cổ. Arlene thì không mù mờ như ông anh
tôi. Chị quan sát tôi suốt buổi sáng, và đến tầm ba giờ chiều khi quán đã
thưa khách, chị có vẻ khá chắc chắn sẽ tìm hiểu cho ra lẽ.

“Cưng à,” chị hỏi, “em đã vui thú với chàng nào đấy à?”

Mặt tôi đỏ như gấc. “Vui thú” làm cho mối quan hệ giữa tôi và Bill nhẹ

nhàng hơn rất nhiều, nhưng lại cũng khá chính xác. Tôi không biết nên đáp
là, “Không, làm tình chứ,” hay cứ im miệng, hoặc bảo Arlene đó không
phải việc của chị, hay chỉ việc hét toáng lên, “Vâng!”

“Ôi, Sookie, gã nào vậy?”

Không xong rồi. “Ừm, thì, anh ấy không ...”

“Không phải dân trong vùng? Em hẹn hò với mấy tay làm dịch vụ ở

thành phố Bossier à?”

“Không,” tôi đáp ngại ngùng.

“Sam ư? Chị đã thấy anh ấy nhìn em.”

“Không.”

“Vậy thì là ai chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.