CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 169

tôi, và tôi không đời nào tha thứ cho anh. Nhưng Arlene và Charlsie đã tìm
được cách chấp nhận, cũng như tôi, và đến khi các đám đông ùa vào quán
sau giờ tan sở, chúng tôi lại cảm thấy thoải mái với nhau như từ xưa đến
giờ.

Arlene vào phòng vệ sinh nữ với tôi. “Nghe này, Sookie, chị phải hỏi.

Có phải ma cà rồng cũng giống như mọi người nói không, trong khoản yêu
đương ấy?”

Tôi chỉ cười.

Bill ghé qua quán vào tối đó, ngay sau khi tối trời. Tôi làm việc muộn vì

một cô phục vụ bàn ca tối gặp trục trặc với chiếc xe. Một phút trước còn
chẳng thấy anh đâu, một phút sau anh đã ở đó, bước từ từ để tôi có thể thấy
anh đang đến. Nếu Bill có bất kỳ sự lưỡng lự nào trong việc công khai mối
quan hệ của chúng tôi thì anh cũng không thể hiện ra bên ngoài. Anh nâng
tay tôi lên và hôn theo một cung cách mà nếu do bất kể ai khác thể hiện thì
hẳn đã có vẻ rất kệch cỡm rồi. Tôi cảm nhận nụ hôn của anh chạy từ mu
bàn tay xuống đến tận ngón chân mình, và tôi dám chắc anh cũng nhận thấy
điều đó.

“Tối nay em thế nào?” anh thì thầm, và tôi rùng mình.

“Hơi...” Tôi nhận ra mình không thể thốt nên lời.

“Em có thể nói cho anh biết sau,” anh gợi ý. “Khi nào thì em xong?”

“Ngay khi Susie tới đây.”

“Đến nhà anh nhé.”

“Được thôi.” Tôi mỉm cười với anh, cảm thấy hớn hở và nhẹ nhõm.

Và Bill mỉm cười đáp lại, tuy nhiên đứng gần tôi đã ảnh hưởng đến anh,

khiến răng nanh của anh lộ ra, và có lẽ với bất kỳ người nào khác ngoài tôi,
hiệu ứng hơi đáng... lo ngại.

Anh cúi xuống hôn tôi, chỉ thật nhẹ vào má, rồi quay người định đi.

Nhưng chính vào lúc đó, buối tối bắt đầu thành địa ngục.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.