CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 23

“Có ma cà rồng ở Bon Temps ư?”

“Phải. Cho dù không muốn thân thiết với ma cà rồng thì ta cũng đâu thể

để bọn rác rưởi như vợ chồng Chuột rút máu anh ta được. Đấy có phải
chuyện hút xăng từ xe hơi đâu chứ. Và chúng sẽ bỏ mặc anh ta trong rừng
cho đến chết.” Tuy vợ chồng Chuột không nói với tôi dự định của chúng,
tôi cũng dám cá là chúng sẽ làm thế. Cho dù bọn chúng có cho anh nằm
trong bụi rậm để anh vẫn có thể sống sót trước ánh sáng ban ngày đi chăng
nữa thì một ma cà rồng bị rút máu vẫn phải mất khoảng hai mươi năm để
hồi phục hoàn toàn, ít nhất thì đó là những gì tôi nghe trên Oprah. Và đó là
trong trường hợp anh ấy có một ma cà rồng khác chăm sóc.

“Khi anh đến quán tay ma cà rồng có ở đó không?” Jason sững sờ hỏi.

“Ờ. Anh chàng tóc sẫm màu ngồi với nhà Chuột ấy.”

Jason nhe răng cười trước cách tôi gọi nhà Rattray. Nhưng anh vẫn chưa

buông tha chuyện tối qua. “Sao em biết anh ta là ma cà rồng?” Jason hỏi,
nhưng khi anh nhìn tôi, tôi có thể dám chắc anh ước gì mình đã không hỏi
thế.

“Em biết thế thôi,” tôi nói với giọng dứt khoát hết mức.

“Được rồi.” Và sau đó không ai nói thêm gì nữa.

“Ở Homulka không có ma cà rồng,” Jason nói với vẻ trầm ngâm. Anh

nghiêng đầu đón ánh mặt trời, và tôi biết chuyện vậy là ổn thỏa rồi.

“Đúng thế,” tôi đồng tình. Homulka là thị trấn bị người dân Bon Temps

ghét cay ghét đắng. Hai thị trấn cạnh tranh nhau từ bóng đá, bóng rổ cho tới
những dấu ấn lịch sử suốt bao thế hệ.

“Cả Roedale cũng không có đâu,” bà cất tiếng ngay sau lưng hai anh

em, khiến Jason và tôi nhảy dựng lên vì bất ngờ. Tôi ra dấu để Jason giữ
mồm giữ miệng, anh lao đến ôm bà thật chặt giống như mọi lần anh gặp bà.

“Bà ơi, bà nấu đủ thức ăn cho cả con chứ?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.