CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 233

“Chắc chắn sáu mươi ngàn đô la không phải khoản tiền lớn với một ma

cà rồng,” tôi nhận định. “Bọn anh đều có vẻ nhiều tiền lắm mà.”

“Tất nhiên ma cà rồng lấy tiền từ các nạn nhân,” Bill nói với vẻ đương

nhiên. “Hồi trước, bọn anh lấy tiền từ những xác chết. Sau này, khi có nhiều
kinh nghiệm hơn, bọn anh đủ khôn khéo để dụ dỗ con người tự nguyện đưa
tiền cho bọn anh rồi sau đó quên hết mọi chuyện. Trong số bọn anh có
người thuê nhân viên quản lý tài chính, có người mua bất động sản, cũng có
người sống dựa vào lợi nhuận từ các khoản đầu tư. Eric và Pam cùng nhau
mở quán bar. Eric đóng góp phần lớn tiền, còn lại là của Pam. Hai người họ
biết Long Shadow cả trăm năm nay rồi, và họ đã thuê hắn làm người pha
chế rượu. Hắn đã phản bội họ.”

“Sao hắn phải ăn cắp cơ chứ?”

“Chắc hẳn có vụ đầu cơ nào đó cần tiền vốn,” Bill đáp lơ đãng. “Mà hắn

lại đang cố hòa nhập với con người. Hắn chẳng thể cứ thế ra ngoài giết chết
một giám đốc nhà băng sau khi thôi miên, dụ ông ta đưa tiền cho hắn được.
Nên hắn lấy của Eric.”

“Không mượn Eric được à?”

“Mượn được, miễn là Long Shadow không quá kiêu hãnh đến mức

không chịu hỏi,” Bill đáp.

Chúng tôi lại yên lặng một lúc lâu nữa. Cuối cùng, tôi nói, “Em luôn

nghĩ ma cà rồng thông minh hơn người, nhưng hóa ra lại không vậy nhỉ?”

“Không phải lúc nào cũng vậy,” anh đồng tình.

Khi chúng tôi đến vùng ngoại vi Bon Temps, tôi nhờ Bill đưa tôi về nhà.

Anh liếc nhìn tôi, nhưng chẳng nói gì cả. Có lẽ, rốt cuộc ma cà rồng vẫn
thông minh hơn con người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.