CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 36

“Tôi sẽ giúp cô hồi phục,” Bill nói. Giọng anh nghe thật bình tĩnh.

“Anh làm vậy thì tôi chết mất,” tôi thì thầm.

Anh chăm chú nhìn tôi khắp lượt. “Chưa đâu,” anh nói, sau khi ước

lượng tình trạng của tôi. Lạ lùng thay, việc này khiến tôi cảm thấy dễ chịu
hơn rất nhiều, chắc là trong đời mình anh đã nhìn thấy nhiều vết thương lắm
rồi.

“Sẽ đau đấy,” anh cảnh báo.

Thật khó để tưởng tượng rằng sẽ chẳng đau đớn gì.

Anh luồn cánh tay xuống dưới người tôi trước khi tôi có đủ thời gian để

mà lo sợ. Tôi hét lên, nhưng tiếng hét chỉ vang lên yếu ớt.

“Nhanh lên,” một giọng nói hối thúc.

“Chúng ta sẽ lánh vào rừng cho khuất tầm mắt,” Bill nói, nhấc bổng tôi

lên như thể tôi chỉ nhẹ như một chú mèo con vậy.

Có phải anh sẽ chôn tôi ở đó, để khuất tầm mắt mọi người? Sau khi anh

vừa cứu tôi khỏi nhà Chuột? Tôi hầu như chẳng thèm quan tâm nữa.

Tôi chỉ cảm thấy nhẹ nhõm hơn chút xíu khi anh đặt tôi xuống thảm lá

thông trong khu rừng tối đen. Xa xa, tôi vẫn có thể nhìn thấy ánh đèn từ bãi
đỗ xe. Tôi cảm thấy máu đang nhỏ giọt trên tóc mình, cảm nhận được sự
đau đớn từ cánh tay gãy và những vết tím bầm nhức buốt, nhưng điều đáng
sợ nhất nằm ở những gì tôi không cảm nhận được.

Tôi không cảm nhận được đôi chân mình.

Bụng tôi có cảm giác đầy ứ và nặng nề. Cụm từ “chảy máu trong” như

bị ghim lại trong suy nghĩ của tôi.

“Cô sẽ chết nếu không làm theo lời tôi,” Bill nói.

“Xin lỗi, tôi không muốn trở thành ma cà rồng đâu,” tôi đáp, giọng yếu

ớt và mỏng manh.

“Không, cô sẽ không biến thành ma cà rồng đâu,” anh nói với giọng dịu

dàng hơn nữa. “Cô sẽ khỏe lại. Rất nhanh. Tôi biết cách chữa trị. Nhưng cô

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.