CHẾT TRƯỚC HOÀNG HÔN - Trang 88

nhà, cửa sổ, tất cả đều chìm trong lớp bụi vàng. Ao hồ hay bể bơi cũng có
rìa nước màu vàng.

Cửa sổ phòng tắm của Dawn rất cao và kín đáo nên tôi không nhìn vào

trong được. Cô ta đã kéo tấm mành che phòng ngủ xuống, nhưng không
khép kín hẳn. Tôi vẫn có thể nhìn qua khe hở. Dawn nằm ngửa trên giường.
Quần áo ngủ bị vất vương vãi xung quanh. Chân cô ta dang ra. Gương mặt
nhợt nhạt trương phình, lưỡi thè ra ngoài miệng. Ruồi nhặng bâu đầy trên
đó.

Tôi có thể nghe tiếng bước chân của Rene đang lại gần.

“Anh đi gọi cảnh sát đi,” tôi nói.

“Em nói gì, Sookie? Em thấy cô ấy chưa?”

“Đi gọi cảnh sát đi!”

“Được rồi, được rồi!” Rene vội vã quay lại.

Chút đồng cảm giữa cánh phụ nữ với nhau khiến tôi không muốn Rene

nhìn thấy Dawn trong tình cảnh này khi chưa được sự ưng thuận của Dawn.
Mà cô phục vụ bàn đồng nghiệp của tôi có muốn cũng chẳng thể đồng ý
được nữa rồi.

Tôi đứng tựa lưng vào cửa sổ, lòng dấy lên một mong muốn khủng

khiếp có thể nhìn vào trong một lần nữa với niềm hy vọng hão huyền vừa
nãy mình đã nhìn nhầm. Tôi đứng nhìn chằm chằm vào ngôi nhà sát nhà
Dawn, có lẽ chỉ cách đấy tầm năm sáu bước chân, tự hỏi làm sao những
người sống trong đó có thể không nghe thấy động tĩnh gì từ cái chết dữ dội
của Dawn kia chứ.

Rene đã quay lại. Gương mặt sạm nắng của anh ta cau lại với vẻ lo lắng

cực độ, và đôi mắt nâu sáng có vẻ long lanh một cách đáng ngờ.

“Anh gọi cả Sam nữa được không?” tôi hỏi. Không nói thêm một lời

nào, anh ta quay người lê bước trở về xe. Anh ta đang tỏ ra vô cùng tử tế.
Mặc dù thích buôn chuyện nhưng Rene luôn là người sẵn lòng giúp đỡ mỗi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.