CHIẾC ÁO MÀU RÊU XANH - Trang 129

khoảng đường dọc theo bờ đá từ bến đò Hà Thân, Bến Mía đi về phía cổ
viện Chàm, có lẽ hình ảnh sinh động duy nhất là dáng bầy học trò gò lưng
đạp xe trong gió ngược. Những chiếc áo mưa trùm đầu, gió bọc căng
phồng, nối đuôi nhau như đoàn người lưng gù lặng lẽ hành hương, mặc cho
giòng nước lũ giận dữ tuôn trào. Đỉnh tháp chuông nhà thờ Con Gà thoắt
biến thoắt hiện, bên trên đường mây khúc khuỷu nhấp nhô bởi nóc dảy nhà
phố cao thấp không đều, trông như một cánh buồm trên đại dương giông
bão.

Bầy học trò thích thú đạp xe qua đoạn đường trũng từ ngã ba Chợ Mới

đến gần cầu Trịnh Minh Thế. Một phần vòng xe ngập nước theo đà quay
chẻ tuông tung tóe làm sũng ướt những tràng cười vô tư. Cả bọn tụ tập
trước cổng nhà cô giáo dạy Pháp Văn, chờ được dịp đẩy chiếc xuồng nhỏ từ
sân ra đến bờ đường cao để cô giáo khỏi ướt chân. Trường học đã tạm đóng
cửa mấy hôm để làm nơi tạm trú cho nạn nhân lũ lụt từ những quận lỵ vùng
núi miệt Tiên Phước, Quế Sơn, thế mà côâ giáo ở nhà không yên. Cô ra vào
lo lắng, dõi mắt nhìn về phía cây cầu đang oằn mình chịu đựng sức nước từ
núi rừng cao đổ xuống. Giữa làn nước đục cuồn cuộn sóng trào và trần mây
sa xuống thấp xỉn, chiếc cầu sắt đen trông mỏng manh đến tội nghiệp. Xác
những mái tranh nghèo, bụi chuối tàng lá còn xanh, bị bứng gốc khỏi mảnh
đất quê, trôi nổi rã rời trên giòng nước lũ. Có vài mái tranh từ miệt quê xa
đó đã chui lòn qua gầm cầu, tiếp tục trôi nhanh về cửa biển. Dáng con gà
trống đứng trên nóc tranh rũ ướt lẻ loi, chẳng còn nét cao ngạo như mới
sáng hôm nào cất tiếng gáy gọi thức bình minh. Vài chú trâu gắng gượng để
khỏi bị kéo chìm xuống làn nước hung hãn, thả trôi theo giòng nước chờ
đợi cơ may quá lâu chưa đến.

Bầy học trò quay ngược đoàn xe, gò lưng đạp dọc theo bờ sông, xuýt xoa

cổ võ cho chú trâu kiên gan trong cuộc đua với vận mạng chính mình.

Dải đất bồi cuối thành phố giờ đây như hải đảo sóng cuộn quanh bờ. Gió

vẫn rít trên tàng cây bạc hà lúc qua Trẹm. Xa xa đoàn xe lửa bền bỉ, chừng
mực, thấp thoáng băng mình sau cánh rừng dương rạp gió không để lại một
ngoái vọng, câm nín như hình ảnh trong một cơn mơ. Có lẽ tiếng còi tàu đã
bị gió xé rã rời, rơi hẩng tan tành đâu đó trước khi với đến tai người. Còn

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.