CHIẾC ÁO MÀU RÊU XANH - Trang 19

- Bà và cô Hai Kỷ cứ gọi cháu là Chú Tuệ cho tự nhiên. Ở chùa đi học,

gần kinh kệ nên cháu đã thí phát quy y được gần hai năm nay.

Bà Hai Sen lăng xăng hối con Kỷ ra chợ mua thức ăn về nấu cơm chay

đãi khách. Chú Tuệ tươi cười từ chối.

- Bà Hai đừng lo. Chút nữa cháu xin phép vào đồng sen hái mớ sen trắng

cúng chùa, nhân tiện bứt một mớ bông súng về luộc chấm tương chao là
được rồi.

Chú Tuệ đứng bên gốc ô môi đưa mắt nhìn về bãi đất trống ở đầu con

mương phía bên kia bờ kinh.

- Mới đó mà đã ba năm rồi. Thời gian qua nhanh quá phải không cô Hai?

Ðứng đây mà tui tưởng như thấy Nội Bảy tóc búi củ hành, ngồi đan lợp
dưới bóng nắng. Cơn ho khan vừa dứt là miệng đã phì phèo điếu thuốc rê.

Ngọc Kỷ đưa mái dầm cho Chú Tuệ.
- Vậy mà tui cứ nghĩ là chỉ mới đây thôi... Ðể coi Chú Tuệ có còn nhớ

chèo xuồng không nha?! Cái xuồng cũ của chú vẫn còn đó.

Cuối hè, sen đã qua mùa rộ. Lác đác trên hồ những búp sen vừa chớm

nở, ngại ngùng náu mình dưới tàng lá cao vượt khỏi mặt nước đang trở màu
nâu. Ngọn gió đồng nhè nhẹ thổi đùa từng cánh sen tàn tả tơi rụng trắng
hồng mặt nước. Ðài sen e ấp nhụy vàng thuở thanh xuân giờ trơ trọi một
màu xanh đậm, cứng cỏi phơi mình trong nắng chiều. Chú Tuệ thơ thẩn bơi
xuồng, tìm ngắt những búp sen trắng đẹp hiếm hoi cuối mùa.

Lúc chú Tuệ chèo xuồng trở ra, Ngọc Kỷ đang ngồi chờ ở góc chòi.

Thiếu bàn tay chăm sóc của ông cháu thằng Nèm, cái chòi dựng bằng cây
tràm giữa đồng sen trở nên cũ kỹ rách nát.

Chú Tuệ giở nón lá, đưa tay áo lau mồ hôi rướm trên mặt đỏ hồng vì

nắng.

- Tui vẫn lo cái chòi đã bị hư mục rồi.
Ngọc Kỷ cười, lắc đầu.
- Không có Chú thúc bên lưng nên sau mỗi lần ngắt sen, khi nào tôi cũng

nằm đây ngó lung một hồi rồi mới chống xuồng về nhà. Mùa hè này tui còn
ra đây học thi nữa đó.

Chú Tuệ sắp bó sen cho ngay ngắn, nhìn trời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.