CHIẾC ÁO MÀU RÊU XANH - Trang 204

dưới mái hiên nhìn mông lung vào trời đêm. Những chùm hoa phượng tím
trong sân nhà giờ đã chìm theo lá vào chung một màu đêm. Anh ngồi yên,
lòng cũng chìm rạt trong suy nghĩ ngổn ngang như bãi sông chiều dạt nước
trơ vơ những thân cây rã mục xiêu vẹo.

Từ sau cánh cửa rón rén khép hờ, anh sửng sờ nhìn thấy rồi bước đi

trong cảm xúc tràn bờ. Cơn giật động của hạnh-phúc-bất-chợt oà đến bơ vơ,
mãnh liệt, và nỗi buồn tênh sau đó. Những điều anh đã cố gắng không nghĩ
đến từ mười năm qua, tưởng chừng đã quên nay tìm lối quay về.

Người vợ ba năm xa cách được vào thăm chồng qua đêm ở trại cải tạo.

Đêm bưng bít khát khao trong ngôi nhà thăm nuôi vắng lặng, lay lắc ngọn
đèn dầu hao ám khói. Đêm lột trần cảm xúc, rịn mướt bờ thân thể tròn vun
dựng bóng man khai, dập dềnh thúc bách. Người chồng vồ vập chóng vánh
rồi rủ xuống cạn lực, khô ròng, phía ngoài quan ải. Sáu tháng sau, khi hay
tin người vợ sinh con gái đầu lòng, anh rụng rời như đứng giữa đất trời
trong cơn địa chấn. Ngày ra khỏi trại cải tạo chứng kiến thực tế đắng cay
anh nuốt hận bỏ nhà ra đi. Mặc cảm bất lực bị lôi níu làm chứng nhân thầm
lặng cho sự phân bua buồn bã, rồi thôi. Tưởng quên rồi giòng xác thân mê
đắm tuôn nguồn đã một lần trong đêm khuya lai láng nhận chìm anh ngợp
đuối. Thế mà trong nhiều năm, mỗi lần nhớ lại ngón tay mềm mại của vợ
vuốt ve lên phần da thịt bạc nhược như con sâu đo lần tìm vô vọng và tiếng
thở dài nàng chìm vào đêm thâu, thì mặc cảm về lần thiếu nợ xác thân lại
trồi lên cấp bách. Những lần nhìn người đàn bà qua vội trong đời nằm thỏa
mãn đắm say sau cơn bảo gối chăn, anh vẫn thường thất vọng bỏ đi. Họ
không phải là người gây cho anh thứ mặc cảm câm nín và khó ngủ đó.

Vài năm trước, trong thư người cha gởi để thuyết phục anh về chuyện

tình cảm gia đình có kèm theo tấm hình bé Lục-Hà vừa lên sáu. Con bé
giống mẹ rất xinh.

Không lâu sau khi Dũng định cư ở Úc, Ngân-Giang bán nhà dẫn con lên

Đà Lạt sinh sống, còn gã công an phường vì ăn chia không đều bị vào tù rồi
khăn gói về lại Bắc. Mỗi lần Dũng gởi tiền về giúp đỡ gia đình, người cha
đều nhín lên Đà Lạt một phần gọi là của bố gởi về cho mẹ con Lục-Hà. Thư
ông Ba Chánh viết cho con trai... Con Giang dạo này bán buôn tần tảo đàng
hoàng. Nó nhiều lần muốn viết thư cho con mà không dám. Con nên làm hồ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.