CHIẾC ÁO MÀU RÊU XANH - Trang 225

tay tìm nhau ghì xiết cơn giật động vỡ bờ cho vành môi sặc trào từ lồng
ngực đam mê từng âm thanh nguyên thủy thấm lộng đến tận cùng cảm giác.
Cô gái trễ tràng khuy áo, trầm mình xuống dòng sông lặng lờ con nước. Sau
lớp vải mong manh, cặp đỉnh vú nhọn hoắt xuân thì lồng lộng trong bóng
nước. Buổi trưa im ngát, râm ran tiếng ve luân chuyền trong rừng cây vắng
gió. Trời xanh không một vẩn mây. Bóng Trường Sơn chập chờn dao động
lúc cô gái khua đôi tay trần làm thành những vòng sóng dần lan trên mặt
nước.

Người họa sĩ căng mắt nhìn dòng sông trước mặt. Mái tóc người yêu

thon thả bồng bềnh theo điệu sóng lơi lả trên bờ vai trắng ngần. Chàng cảm
thấy hồn như tan loãng theo từng giọt nước vỗ về lên dáng nàng nguyên sơ
ngà ngọc. Người họa sĩ nín thở say sưa chuyền lên khung vải qua từng nhát
cọ, từng tảng màu, mối tình cảm nồng say đang rần rật trong thân xác mình.

Cô gái e thẹn nhìn người thiếu nữ khỏa thân trong bức họa.
- Ông ni thiệt ! Vẽ chi mà cả vạc dễ sợ rứa?
Người họa sĩ mang giá vẽ lên vai. Anh sánh bước cùng người yêu, nói

nhỏ vào tai nàng.

- Em vừa có biệt danh mới... Em là “Con Gái Thầy Đồ”...
Tiếng cười đôi trai gái giòn tan trên con dốc nắng lúc họ đuổi nhau chạy

về phía trường học.

Cặp tình nhân đang sống những ngày chứa chan hạnh phúc. Họ chẳng

ngớt nhìn nhau rồi cùng nhìn về phía cuối dòng sông. Nơi phố xá gia đình,
nơi ước mơ đậu lại cho một cuộc trở về. Họ chỉ cần có nhau, ngoài ra tất cả
đều là phụ thuộc. Chẳng ngại chi cuộc sống thiếu thốn gian khổ, hai người
chỉ mong làm tròn trách vụ giao phó ở trường học để được yên thân. Người
họa sĩ quen dần với công tác kẻ biểu ngữ. Những khẩu hiệu thi đua, diệt
Ngụy chống Mỹ cứu nước, màu vàng đỏ treo khắp cùng thôn làng giải
phóng. Sau vài lần bị phê bình kiểm điểm, anh học được thói quen cất xếp
suy nghĩ sáng tạo ở một góc riêng trong trí tưởng mình để thuần thục hoàn
thành những bức vẽ hiện thực theo đúng yêu cầu. Anh vẽ đi vẽ lại mặt mày
những cô gái khỏe mạnh, cổ ngắn mà to, không có nét ngực, cánh tay tròn
trục nắm lại giương cao trong nền trời đỏ rực chói chang. Anh vẽ với nỗi
phiền hà chôn kín trong lòng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.