CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 109

già trông nương, trông kho đng thóc và nuôi gà, bao gi con
cháu làm xong n
ương mi, có lúa ăn đầy đ mi đón người
già đi.

Nhng ngày đêm mưa tầm tã trên núi, tưởng không bao

gi dt, cũng qua. Đám mây lam đốm xám như đuôi con sóc
nối nhau bay quần sát ng
n cây, lê thê đi mãi, bây gi c
loáng thoáng nht dần, thnh thong đt quãng, đã thấy
lồ l
đằng xa mt bc vách đá trắng toát. Tiếng chim kỳ
l
i thánh thót gi mưa tnh, trong tng khong tri du xanh
quang, t
nh ráo.

Trên mt cây xoan có bc thang đóng vắt vào thân cây,

ng túp lều cành xoan ấy - chiếc lều như mt cái t
chim. Lều gà cũng trên cành xoan vi lều người. Quanh
lều thòng ra lô xô nh
ng dây d bắt dài vào nương sắn.
Nếu có gấu, có nhím về đào sắn, bà gi
t dây. Bà ng
đu
i thú rng c ngày, c đêm.

Nhng đêm giông bão, bà ng vn thc. Mà sao bà ng

không thấy điều gì qunh qu trong lòng. Bà ng ngồi im
trong chiếc lều đ
o điên gia cành cây trông ra nhng mô
đá lúc đen sì, lúc bóng nhoáng, nhô trên n
ương. Nhưng bng
bà v
n yên tĩnh như khi tri tnh. Bà đương nghĩ: “Mt đi
tao không biết m
t cái rung, tao không biết đi làm nương.
Bây gi
già sắp chết mi được ngồi canh nương ca mình
thế này”. Nghĩ thế, trong lòng bùi ngùi.

Tri đã tang tng, bà kéo cái dây h chuồng gà trên cành

xoan xuống. Cho đến lúc có ánh nắng, bà ng mi th gà.
Rồi bà d
o xem qua các giàn bí đ, thấy qu nào đã già

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.