CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 114

không nhn ra đấy là ai.

Hôm ấy, phiên Nhấn canh lũng cho các nhà đi phát

nương, Nhấn xách n, đeo ống tên me (tên thuốc đc) len
l
i hai ngn núi rồi trèo lên trm gác trên mt cây cao nhìn
xuống thung.

Dưới kia, rành rành đồng Mường Cơi tròn như mt đồng

tiền thng l đt gia cánh đồng. Ch là cc đất thế mà nó
đã sinh ra biết bao vi
c ác cho mi người.Nhấn nghĩ: “B
đi c về quấy đồn Mường Cơi ba lần, ba lần là nó phi
ngồi trong đồn thì các lũng ta g
t mùa được yên”. Rồi li
lan man bồn chồn: “Bao gi
ta đi b đi vi anh Sơn về
đốt đồn M
ường Cơi, đui hết Tây, hết quan châu, thì cu
đ
ược em ta về”.

Va vót tên, Nhấn va nghĩ. Gia lúc ấy, Nhấn trông ra

thấy khe núi phía nương cũ bốc khói. Bên ấy bây gi ch
còn mt mình m. Ai đốt gì vy? Hay là Tây đã lên nương?

Nhấn vi nhy xuống đất, r lau luồn lên gò

gianh.Bui sáng nào cũng thường nghe vượn hú trong vách
đá tr
ước mt. Nhưng sáng nay không nghe tiếng. Đàn vượn
sáng nay s
cái gì? H nghe tiếng vượn kêu xa hay kêu gần
cũng biết đ
ược có người đi qua ch nào. Thế này tất có
ng
ười lên nương, vượn câm lng đã chy tit c đi rồi. Ai vào
n
ương? Lũng này chng có ai tr li nương. Ch mt mình m
ta nương. Có th Tây đã luồn qua núi bên kia sang. Thế
ư

? Ai đi qua vách đá mà vượn s chy? Ai đốt khói to thế

kia? Nhấn kéo ống tên, cầm sn mt nắm. Rồi c đnh
gò c
tranh, Nhấn trườn lên đng mt ch tht cao, đánh mõ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.