CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 124

mi năm mi mùa, mi tháng li làm đi làm li: Tết xong thì
lên núi trích nh
a qu thuốc phin, gia năm thì gt đay, xe
đay, đến mùa đi n
ương b bắp. Và dù lúc đi hái ci, lúc
bung ngô, lúc nào cũng gài m
t bó lanh trong cánh tay đ
tước si. Bao gi cũng thế, suốt năm suốt đi như thế.
Con ng
a, con trâu làm còn có lúc, đêm nó còn được đng
gãi chân, đ
ng nhai c, đàn bà con gái nhà này thì vùi vào
vi
c c đêm c ngày.

Mi ngày M càng không nói, lùi lũi như con rùa nuôi

trong xó ca. cái buồng M nằm, kín mít, có ô ca s
m
t l vuông bằng bàn tay. Lúc nào trông ra cũng ch thấy
trăng trắng, không biết là s
ương hay là nắng. M nghĩ
rằng mình đành ngồi trong cái l
áo quan ấy mà trông
ra, đ
i bao gi chết thì thôi.

Trên đầu núi, các nương ngô, nương lúa gt xong, ngô lúa

đã xếp đầy các nhà kho. Tr con đi hái bí đ, tinh nghch,
đã đốt nh
ng lều canh nương đ sưởi la. Hồng Ngài,
ng
ười ta thành l, c ăn Tết thì gt hái va xong, không k
ngày tháng. Ăn Tết như thế cho kp lúc mưa xuân xuống
thì đi v
nương mi.

Hồng Ngài năm ấy Tết đến gia lúc gió thi vào c

tranh vàng ng, gió và rét d di.

Nhưng trong các làng Mèo đ, nhng chiếc váy hoa đã

đem ra phơi trên mm đá, xòe như con bướm sc s. Hoa
thuốc phi
n va n trắng li đi màu đ au, đ thm, rồi
sang màu tím man mác. Đám tr
đi Tết chơi quay, cười
ầm trên sân đất tr
ước nhà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.