CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 171

Li qua Tây Côn Lĩnh.

Đường dốc tr ra không cao mấy. Ch già na ngày đã

lên ti đnh. Cnh rét đnh núi li tái din ghê gm. Bi vì còn
thêm c
cái đói trong người và hai ngày đánh nhau đã kit
s
c. Mù mt sương ph, m hết quần áo. Không có mt tri.

Chúng tôi đi t lúc bốn gi sáng - không phi s đch đui

kp, nhưng cốt hành quân sm đ quyết vượt qua đnh đ
xuống cho được bên kia. Đó là kinh nghim máu ca
chuyến vào đã đ
li: Nếu dng li đêm trên đnh núi thì
chết.

Nhưng mà rét cng kheo rồi. Người c dồn li, lom

khom xúm xít rên, run. Có mt anh lên cơn sốt, nằm phc
xuống. M
i người đến xốc dy. Anh nôn ra tng bát máu
rồi g
c xuống, lần cuối cùng. Nguy ngp quá. Bây gi
mi xế trưa. Chắc là chưa khng khiếp rét như trong đêm.
Nh
ưng bi chúng tôi sút quá rồi. Đi đi trưởng giơ tay lên
hét:

- Đi, đi. Đng đây nó đông máu li, chết hết bây gi.

Rồi anh đy tng người đi. Đoàn quân li rùng mình,

ngất ngư, tuồi đá, bíu c, tut thõng hai chân. Rồi li tuồi
đá, l
i bíu c, li lần lần xuống. Mt thương binh rên r:

- Đ tôi li đây, cho tôi chết... tôi chết gia đường thôi.

Nhưng ba cái cáng thương binh vn lách đi, lách xuống.

Lúc nào ba cái cáng thương binh cũng đối mt vi cái vc

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.