CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 193

Em lên ngồi nương lúa đến sáng. Bây gi đương mùa thu

lúa mch. Buồn kh thế, nhưng thấy công vic em vn
tiếc. M
ch đã chín mà nương xa, nhà bố m em chưa kp
lên g
t. Em va rút lúa va khóc, đến trưa thì em xếp cn
th
n lúa lên lều canh nương. Bui chiều, em làm nốt rồi
trèo lên lều n
ương giã lúa làm cơm ăn. Tìm thêm được c
gng em nấu bát canh.

Không biết s mà cũng không ai biết em đi đâu.

M Nhá Súa nghe tin em đi đâu mất, hốt hong lấy

go nếp đem đến nhà thày bói. Thày bói nói nó đi theo
ng
ười con trai khác rồi. Lần sau thày bói li nói nó nhy
xuống giếng đá. Lần sau l
i nói mt phiên ch na nó
không về thì nó chết đ
ường xa rồi.

Sau có ông lão th bò qua nương về k, bố m chồng

biết em nương nhà mình. M chồng lên gi. Em không
về. Em ngồi nghĩ m
t bui chiều, mt đêm. Em muốn
sống, nh
ưng em không muốn về đấy na. Em đương thì
con gái, em tiếc đ
i. Nhưng em đi đâu?

Không đi đâu được, thế là hôm sau em li li thi về nhà

người ta. Bốn góc núi, ch nào cũng ch có phong kiến. Do
tr
ước, có người bo: Phi ni oan c thế thì về nhà xin tiền
m
đem theo, kin đến tn thống lý Dương Trung Nhân
xem sao. Em không dám. Đàn bà đi ki
n, quan bắt np
tiền l
ra ca. Rồi quan cũng đến cho lính ng ba bãi
v
i mình, s lắm.

5.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.