CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 209

Liu Sa bng đng li. Liu Sa muốn hi Chu gì về nhng

đốm la ngoài khơi, bây gi không phi ch lốm đốm, mà
ánh l
a lung linh, kéo dài thành mt chui sao sa ngang
mép n
ước và chân tri đêm. Nhưng, làn cát mn kề liền
sóng c
t t đy lún nghiêng gót chân Liu Sa. Liu Sa buồn
chân quá, cu
i lanh lnh.

- Anh Chu đng xem cát sắp lôi em xuống bin à?

Chu dắt tay Liu Sa líu ríu bước khi ngn sóng. Chu nghĩ

thầm: “Liu Sa giống ch quá”. Nhưng lúc này, nghĩ thế,
Chu không thấy g
n buồn. Vết thương trong lòng Chu
cũng là vết th
ương chiến tranh ca bao người, chắc là
v
y. Nghĩ thế, Chu thấy mình đương vượt lên, bình tĩnh.
Hai ng
ười li thong th đi.

T dưng Liu Sa nói, nghiêm trang, tiếp theo ý nghĩ lúc

nãy, bây gi va nh thêm:

- Nhiều điều ước đã thành s tht. Nhiều điều ước thì

bây gi không có. Bây gi thành s tht thì ch có mình em
về quê anh Chu mà thôi.

Chu nói:

- Chuyn buồn không phi là chuyn ca người ít tui.

Em đi chơi trong đất nước ta tuyt vi, em đã thấy bao
điều m
i, em biết thế không?

Liu Sa (hn h): Tht nh? Đấy, nhng cái đèn đánh cá

lấp lánh xa kia, trên núi thì không bao gi có. Nhưng
Sầm Sơn thì li bin ra ti được. L quá, anh Chu nh?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.