CHIẾC ÁO XƯỜNG XÁM MÀU HOA ĐÀO - Trang 216

nguyên c cây trong rng t do chm vào thu, rồi vác dần
về. Nh
ng cành ci cao quá đầu che lấp người, như mt bó
cây nhích đi. Vào đến đầu nhà m
i trông rõ bà lão cõng
c
i. Chng nh có phi bà lão hôm nào tôi đã trông thấy vác
n
ước. Nh làm sao được nhng người lam lũ thất thu, váy
chàm đã b
c trắng như mo nang, ca tay, đuôi vt áo rách
l
ướp tướp. Mà có hi cũng chng buồn tr li, cnh thường
g
p nhng bui chiều khó nhc người ta đi trong rng ra.

Bà lão đt tng cây xếp vào hai bên đống ci đun, đống

ci sưởi ta ct sàn. Rồi lng lng ra đằng sau trèo thang
lên bếp. Nghe tiếng ống th
i la pho pho đằng ấy mi
biết. Có khách mà ch
ng ra nhóm li ci sưởi cái bếp gia
ch
còn tàn than trắng nht. Cũng không phi người ta nht
khách mà lúc nhà ch
có đàn bà, không có đàn ông tiếp
khách th
ường vn hng h thế.

Tôi cht nghĩ hay đây là bà bán bánh kho ngoài ch đã

về vi ông lão. Cho nên mi lên thang gác bếp như người
nhà.

Ngoài đường vn người thấp thoáng về qua trong sương

chiều vàng xum. Chốc chốc, mt chiếc xe nga tiếng
nh
c đồng rn rã, người ngồi chen gồng gánh lúa túa tr
ra hai bên thành xe như cái bàn chông by nhím. Đến gi
mà lão Công trong Hi Hoan, lão Thành trên Thất Khê
ch
ưa ti thì chắc hôm nay chưa ai đến được. Ch lát na
thôi, đã tối m
t li sương xuống rét buốt, đốt đuốc cũng
không cháy, ai dám đi đêm. Nh
ưng tôi cũng đã quen cnh
ch
đi và chơi rốn vài ba hôm nhng nơi đầu rng, cuối
suối ngày r
ng tháng dài như thế này rồi, chng áy náy gì.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.