CHIẾC VƯƠNG MIỆN PTOLEMY - Trang 7

Hôm nay, bốn tuần sau đó, Annabeth xuất hiện ở căn hộ của tôi vào lúc
mười giờ sáng và thông báo rằng cô ấy có một giấc mơ xấu – một cảnh
mộng từ mẹ cô ấy.

(Nhân tiện: mẹ cô ấy là Athena, nữ thần trí tuệ. Cha tôi là Poseidon. Chúng
tôi là những á thần Hy Lạp. Chỉ nghĩ là tôi nên đề cập đến điều đó, bạn biết
đấy, ngẫu nhiên vậy thôi. )

Annabeth quyết định rằng, thay vì đi xem phim, chúng tôi nên dành ngày
thứ bảy của mình ì ạch đi đến cuối Manhattan và bắt phà đến Đảo
Governors, nơi Athena đã nói với cô ấy rằng rắc rối đang được ấp ủ.

Ngay khi chúng tôi đến đó, một cơn cuồng phong quái gở đâm sầm vào
Cảng New York. Tất cả những người phàm di tản khỏi Đảo Governors, để
lại Annabeth và tôi mắc kẹt tại một pháo đài cũ với Elvis Điên Khùng và
những con Rắn Bay Chết Người.

Hợp lý với bạn chứ?

Tôi cũng không.

“Chiếc mũ tàng hình của cậu,” tôi nói. “Nó hoạt động trở lại rồi, đúng
không? Tớ đánh lạc hướng Setne trong khi cậu lẻn ra phía sau hắn thì sao?
Cậu có thể đánh bật cuốn sách rơi khỏi hai tay hắn.”

Annabeth nhíu mày. Thậm chí với mái tóc vàng hoe dính bết vào gương
mặt của mình, cô vẫn trông lanh lợi. Đôi mắt cô ấy cùng màu với những
đám mây bão.

“Setne được cho là pháp sư vĩ đại nhất thế giới,” cô nói. “Hắn ta có thể nhìn
xuyên qua sự tàng hình. Thêm nữa, nếu cậu chạy ra đó, hắn ta có lẽ sẽ hạ
gục cậu với một câu thần chú. Tin tớ đi, phép thuật Ai Cập không phải thứ
cậu muốn bị nó hạ gục đâu.”

“Tớ biết. Carter từng đánh gục tớ với một nắm tay phát sáng màu xanh da
trời. Nhưng trừ khi cậu có một ý tưởng hay hơn…”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.