CHIẾN DỊCH “CẶP BÀI TRÙNG” - Trang 16

Tereza. – Còn gì nữa không?

- Cơ quan đại diện du lịch Ibus có gọi dây nói về. Ở đấy mọi việc đều

ổn. Họ đã sắp xếp xong xuôi một chuyến đi ngắn ngày sang một số nước
châu Âu cho đôi vợ chồng trẻ theo đúng yêu cầu của viện trưởng. Ngày
hôm nay có thể nhận được giấy tờ của chuyến đi này.

- Cảm ơn Teri, đây là một tin rất tốt. – Imre nhận xét, trong giọng nói đã

thấy vang lên âm điệu vui vẻ. – Giữa lễ ký kết ở Bộ và cuộc họp, tôi có thể
tranh thủ độ mười lăm phút để đến chỗ hai đứa. Cô thử tưởng tượng xem,
con gái và cậu con rể của tôi sẽ vui đến thế nào.

- Viện trưởng đã chuẩn bị cho họ món quà cưới tuyệt diệu! Đúng là

không thể mong đợi điều gì tốt hơn thế được.

Cả hai cùng im lặng. Bước nhẹ nhàng trên tấm thảm dày, Imre đi qua

góc phòng làm việc và thả người xuống chiếc ghế bành kê bên cạnh chiếc
bàn nhỏ để hút thuốc. Tựa cằm vào tay, ông lơ đãng nhìn ra ngoài cửa sổ
một lúc lâu.

- Lúc chúng nó đi du lịch, tôi sẽ lại chờ đợi chúng, – ông nói khẽ. – Còn

sau đó? Sau đó thì tôi hoàn toàn cô độc. Lúc trở về con gái tôi sẽ đi theo
chồng nó.

- Xin viện trưởng thứ lỗi, vì sao viện trưởng không lấy vợ? – Tereza

quay mặt về phía ông. – Vợ viện trưởng mất cách nay cũng đã hai năm rồi
cơ mà. Trong dân gian người ta vẫn thường nói: đàn ông khó mà sống một
mình được.

Imre không trả lời.
Tereza hiểu rằng mình đã vượt quá giới hạn được phép của cuộc trao đổi

nên vội vàng chuyển cuộc nói chuyện sang chủ đề khác:

- Xin viện trưởng cho phép tôi hỏi viện trưởng một câu, – cô nói và vì

Imre nhìn vào mắt cô ra chiều khích lệ, cô hỏi luôn. – Mỗi lần khi nhắc đến
ông Dodek, không hiểu sao viện trưởng lại gọi ông ấy là bạn thợ. Điều đó
có nghĩa là gì?

Imre nghiêm mặt lại.
- Tereza, hôm nay cô có phần quá đáng đấy.
Cô gái gượng đỏ mặt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.