CHIẾN LƯỢC CỦA MẸ THAY ĐỔI CUỘC ĐỜI CON - Trang 79

Việc dọn dẹp đi những thứ đó cũng liên quan đến việc hái đi mầm của khả
năng sáng tạo, lòng ham khám phá trong bé. Chắc chắn đối với em bé một căn
phòng đồ đạc rơi vãi, dây bẩn sẽ là cái mang lại hứng thú nhiều hơn so với
một căn phòng được dọn dẹp sạch sẽ.

58. Hứng thú được kích thích khéo léo sẽ thành nguồn động lực học hỏi

Một trong những thuyết về giáo dục sớm tuyệt vời mà tôi rất tâm đắc và vẫn
thường xuyên đọc là cuốn sách “Thiên tài và sự giáo dục sớm” của tác giả
Kimura Kyuichi(*) (do trường Đại học Tamagawa xuất bản). Đặc biệt là ghi
chép thực tế về môi trường giáo dục mà nhà luật học người Đức Karl Vitte
được tiếp nhận cho đến năm 14 tuổi cho ta biết rất nhiều điều. Ghi chép
này(**) do cha của Karl ghi lại, được công bố lần đầu tiên vào thế kỷ XIX,
nhưng đương thời không được mọi người chú ý đến mấy. Lúc bấy giờ vẫn
đang là thời đại mà người ta tin vào thuyết giáo dục sớm là chỉ cần quan tâm
đến sức khỏe đứa trẻ, cho nên cuốn sách không được chú ý cũng là điều có
thể hiểu được.

(*) Kimura Kyuichi (1883 – 1977) được biết đến như một nhà tâm lý và giáo
dục học nổi tiếng với suy nghĩ về phương pháp giáo dục âm nhạc từ sớm.
“Thiên tài và sự giáo dục sớm” đã xóa tan suy nghĩ “Một người trở thành
thiên tài hay không hoàn toàn là do yếu tố di truyền”. Cuốn sách chỉ ra rằng,
chính sự giáo dục của các bậc cha mẹ mới là yếu tố quyết định tạo nên các
thiên tài.

(**) Cha của Karl Vitte đã ghi lại tất cả những phương pháp đã áp dụng với
ông cho đến lúc 14 tuổi, sau đó viết thành cuốn sách mang tên “Cách giáo
dục với Carl Vitte”. Tuy nhiên, nó không được lưu lại và gần như đã bị thất
lạc hoàn toàn.

Tuy nhiên, ở thời điểm hiện nay khi thuyết đó đã bị nhiều nghiên cứu khoa
học loại bỏ thì quan điểm giáo dục của cha Karl cần được nhìn nhận lại lần
nữa. Với niềm tin “giáo dục trẻ con không bao giờ gọi là quá sớm”, cha của
Karl Vitte đã tích cực bổ sung cho con mình những kiến thức và từ vựng
đúng, trong đó có một phương pháp thú vị khi ông dạy cho con đọc sách. Đầu
tiên người cha đọc rồi kể lại cho con nghe thật hấp dẫn nội dung những cuốn
truyện tranh, sau đó nói với Karl: “Nếu con đọc được chữ thì con cũng có thể
kể cho mọi người hiểu được câu chuyện này”. Điều này đã kích thích mạnh
vào tâm hồn trẻ thơ của Karl. Hơn thế nữa, thi thoảng người cha còn không
đọc cho nghe mà chỉ nói: “Truyện này hay lắm nhưng ta chả có thời gian mà
đọc cho con nghe được”, khiến cho Karl càng lúc càng muốn tìm cách để nhớ
mặt chữ và muốn đọc cho bằng được. Nhờ thế người cha dạy chữ đến đâu
ngấm đến đấy giống như miếng bông hút thấm nước vậy.

Điều khiến tôi chú ý đến ghi chép này là vì nó quá giống với phương pháp

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.