CHIỀU HÔM LỠ CHUYẾN - Trang 74

Người ta cũng đã hạ các nắp đậy khoang tàu rồi. Cuối cùng, Ryuji xuất
hiện.

Noboru và Fusako đuổi theo những cái bóng dài đang lao về phía

người sĩ quan hàng hải. Ryuji úp chụp trong lòng bàn tay cái mũ cói Noboru
đang đội rồi phá ra cười trong lúc thằng bé cố hết sức kéo vành mũ lên khỏi
mi mắt. Sự làm việc đã làm cho Ryuji vui tính.

“Bây giờ tàu có thể ra đi vào bất cứ lúc nào. Khi nào tàu nhổ neo, anh

sẽ đứng ở đằng đuôi.” Ryuji đưa tay chỉ về phía đuôi con tàu.

“Em quyết định mặc bộ quốc phục này. Rồi ra anh sẽ chẳng được nhìn

thấy một bộ nào như thế trong một thời gian khá lâu.”

“Anh chắc là không – trừ phi gặp những đoàn người du lịch từ Nhật

Bản tới.”

Lạ lùng thay, hai người chẳng biết phải nói với nhau những gì. Fusako

định bụng cho chàng hay rồi đây mình sẽ cô độc biết bao, nhưng không biết
nghĩ sao, lại thôi. Cuộc chia li, giống như quả táo trắng bỗng dưng đổi màu
quanh chỗ có vết răng cắn vào, đã bắt đầu từ khi hai bên gặp nhau trên
chiếc Rakuyo ba hôm trước đó. Bây giờ mà nói chuyện chia li thì thực ra
chẳng gây ra một tình cảm mới mẻ nào nữa. Giả bộ làm vẻ trẻ con, Noburo
đang canh chừng, dò xét dáng vẻ hoàn toàn của người lớn cùng với sự hoàn
toàn của giây phút này. Vai trò của nó là một tên lính gác. Thời gian càng ít
bao nhiêu lại càng hay bấy nhiêu. Cuộc gặp gỡ này càng ngắn ngủi bao
nhiêu thì sự hoàn toàn này lại càng ít bị tổn thương bấy nhiêu. Trong phút
chốc, như một người đàn ông bỏ lại người đàn bà đằng sau để đi xa đến tận
bên kia địa cầu, như một người thủy thủ và một chàng nhị đẳng sĩ quan
hàng hải, Ryuji thật là hoàn toàn trong vai trò của mình. Mẹ nó cũng vây.
Như một người đàn bà bị bỏ lại đằng sau; như một cánh buồm vải đẹp mắt
căng phồng những kỉ niệm sung sướng và nỗi đau buồn của sự chia li, mẹ
nó cũng thật hoàn toàn trong vai trò của bà. Trong suốt hai ngày qua, hai
người đã vấp váp một cách nguy hiểm, nhưng vào giây phút này họ xử sự
thât là hoàn toàn, không thể chê vào đâu được nữa. Ước chi Ryuji đừng có
nói điều gì vớ vẩn khó nghe để làm hư hết trước khi lên đường. Dáng vẻ lo
lắng hiện rõ trên khuôn mặt múp míp ẩn dưới chiếc mũ cói rộng vành,
Noburo đăm chiêu nhìn hết Ryuji lại đến mẹ nó.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.