CHIỀU HÔM LỠ CHUYẾN - Trang 75

Ryuji muốn hôn Fusako nhưng ngại có thằng bé đứng đó nên lại thôi.

Hơn nữa, như một người biết mình đang chết chàng cảm thấy phải đối đãi
với mọi người một cách dịu dàng như nhau. Vào lúc này, những kí ức và
tình cảm của những người khác hình như còn trọng yếu hơn kí ức và tình
cảm của chàng nữa. Tuy nhiên, ở một nơi nào đó bên dưới sự dịu dàng đến
sắt lòng của kẻ tự kỉ phòng khi túng vẫn có một ước muốn là làm sao sớm
đến phút lên đường, càng sớm càng tốt.

Fusako vẫn không thể tự cho phép mình dự tưởng tới sự chờ đợi mỏi

mòn sắp tới. Nàng đắm đuối nhìn người thanh niên như muốn nuốt chửng
lấy chàng trong con mắt để trắc nghiệm hiệu năng ràng buộc giữa hai
người. nhưng trông chàng có vẻ vững vàng tự chủ làm sao, thập phần thỏa
mãn trong cảnh giới của mình, không muốn mò mẫm gì ra ngoài! Nàng ước
chi chàng có thể là một cái gì mờ ảo hơn. Nhưng quyết là chẳng được rồi;
trông như là một vật thể ngoan cố làm cho nàng bực cả mình. Nàng ước chi
chàng có thể là một cái gì mờ ảo như sương mù vậy. Nhưng cái anh chàng
vững vàng cứng cỏi như một vật thể ngoan cố này khó có thể tiêu mờ trong
kí ức cho được: chẳng đang sơn một cái gì trông như một khung cửa sổ.
Noburo không nhận ra những lá cờ hiệu màu xanh, đỏ, trắng đã được
trương lên, báo hiệu giờ ra khơi; trên đỉnh tháp quan sát, lá cờ hiệu ra khơi
nền trắng vuông, quanh có viền xanh, đang phất phới tung bay trong gió.
Hai mẹ con Fusako và Noburo chậm rãi đi về phía đuôi tàu.

Tất cả những khung cửa khải hộ trong các nhà chứa hàng trên ngạn

bích đều đã hạ xuống; những tấm bảng to rộng, đề chữ “ Cấm hút thuốc”,
cùng tên những hải cảng chính viết nguệch ngoạc bằng phấn – Singapore,
Hongkong, Lagos – chạy dài phủ kín cả một khoảng tường buồn thảm. Lốp
xe hơi, những thùng đổ rác và những chiếc xe chở hành lí nặng đứng gọn
ghẽ đang rọi bóng dài suốt cái cầu tàu xi măng cốt sắt.

Nhìn lên cái đuôi tàu cao ngất phía trên thấy hãy còn vắng tanh chưa

có bóng người. Có tiếng nước vỗ rào rào, lá cờ Nhật Bản bay phần phật
dưới bóng cây trụ mỏ neo.

Lúc 6 giờ kém 15, hồi còi lệnh đầu tiên rúc lên chát chúa. Lắng nghe

tiếng còi, Noburo nhận thấy rằng huyễn ảnh nó ngắm nhìn hai đêm trước là
có thực; rằng nó đang hiện diện ở khởi điểm và chung điểm của mọi mộng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.