CHIỀU HÔM LỠ CHUYẾN - Trang 90

“Năm nay sẽ là một năm tốt lành. Quyết là phải tốt lành”.
Dần dần, một hình thù lờ mờ bên mặt nước hiện rõ thành một tòa nhà

với những ngọn đèn đỏ rực trên các lối đi cấp cứu. Trong khi ngắm nhìn
những bóng đèn đỏ ối, Ryuji nhận ra một cách thống thiết sự tiếp xúc của
cuộc sống trên bờ. Đến tháng năm nay chàng đã ba mươi tư tuổi. đã đến lúc
từ bỏ giấc mộng chàng vẫn hằng ôm ấp bấy lâu. Đã đến lúc ý thức được
rằng chẳng làm gì có một thứ vinh quang nào đón mời chàng cả dù cho
những ngọn đèn yếu ớt dưới mái hiên các thương khố vẫn còn bất chấp làn
ánh sáng xanh xám buổi sớm mai mà không thèm thức dậy để mở mắt
chàng ra.

Tuy là ngày Nguyên đán song tiếng nhạc run rẩy đục trầm đã tràn

ngập hải cảng. Cứ vài phút lại có một chiếc bè tự tách mình khỏi dãy thuyền
mà rã nước đi xuống con sông đào. Khi mặt nước nhuốm một màu bồ đào
loang rộng ra thì những hàng bóng đèn chạy nghiêng nghiêng dọc theo dãy
tàu biển đang đậu tại hải cảng bắt đầu thu nhỏ dần lại. Đến 6 giờ 15 phút thì
những ngọn đèn thủy ngân trong công viên tắt phụt hết cả. Ryuji hỏi:

“Em có lạnh không?”
“Trời lạnh quá. Lợi em tê buốt cả rồi. Nhưng không sao. Chỉ chút xíu

nữa là mặt trời mọc lên ngay đấy mà.”

“Em có lạnh không? Em có lanh không?” Ryuji hỏi đi hỏi lại không

biết bao nhiêu lần, đồng thời chàng cũng tự hỏi lòng mình: Mình có thực sự
từ bỏ ý định ấy không? Tình cảm đại dương, cái tình cảm say sưa tăm tối
của cuộc sống bập bênh lênh đênh, sự run rẩy não lòng khi nói lời từ biệt?
Những giọt nước mắt ngọt ngào vì những bài ca đang được lưu hành? Mình
có sắp sửa từ bỏ cuộc đời đã tách mình khỏi đất liền, ngăn cách mình khỏi
thế giới, thúc đẩy mình tiến tới trạng huống nam nhi hay không?
Trong
lồng ngực đầy đặn của chàng dâng lên niềm thèm khát cái chết. Sự vinh
quang ở “phương trời khác”, cái chết ở “phương trời khác”. Hay hoặc dở,
đúng hay sai đều ở “phương trời khác”. Liệu mình có vứt bỏ cái đó hay
không? Tim chàng đập thình thịch từng hồi vì chàng luôn luôn tiếp xúc
thẳng với những lớp sóng đại dương đen ngòm, với làn ánh sáng cao với
ngoài mép những lớp mây trên trời, cuộn khúc cho đến khi ngưng đọng rồi
lại vươn cao và chàng chẳng thể nào phân biệt những tình cảm ngây ngất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.