CHIM LIỀN CÁNH - Trang 140

Ra khỏi cửa sau gác Bồng Lai, trước mặt là một con đường quanh co hẹp
mà dài. Trường Linh đã đứng đợi sẵn, trao cho cô một chiếc ô, đồng

thời xòe một chiếc nữa ra che cho Vương hoàng hậu.

Vương hoàng hậu chẳng buồn nhìn Hoàng Tử Hà, thản nhiên nhấc gấu váy
đi tiếp. Thấy chân hoàng hậu xỏ đôi ủng ánh bạc, Hoàng Tử Hà biết hoàng
hậu đã chuẩn bị từ trước. May mà hôm nay vào cung, cô cũng đi một đôi
ủng thấp, không sợ lội mưa.

Dọc con đường lát đá xanh, thi thoảng lại thấy vài chiếc lá vàng. Vườn ngự
mưa tuyết tơi bời, giá rét cùng hơi nước khiến tất cả chỉ muốn trốn trong
nhà, trên đường vắng hoe không một bóng người. Hoàng Tử Hà cắm cúi
theo sau Vương hoàng hậu, cho tới khi thấy hoàng hậu bước lên thềm, cô
ngẩng lên mới thấy cung điện nguy nga sừng sững ngay trước mặt, ra là
điện Tử Thần. Trong triều thường nói muốn ra vào điện Tử Thần phải băng
qua cửa gác Đông hoặc gác Tây ở hai bên điện Tuyên Chính, nên mới gọi là
"vào gác", ai ngờ phía sau điện Bồng Lai còn một lối đi bí mật thông thẳng
sang thế này.

Vương hoàng hậu dẫn Hoàng Tử Hà bước vào trong, Trường Linh khép ô,
dừng chân ngoài cửa. Từ đầu đến cuối Vương hoàng hậu không hề nhìn
Hoàng Tử Hà, xăm xăm đi thẳng vào một khung cửa nhỏ. Hoàng Tử Hà
theo vào mới thấy đây là một phòng ngăn bốn bề chạm hoa, bài trí rất đơn
sơ, chỉ có một chiếc sập nhỏ, trước sập bày một bàn thấp,

bên trên đặt bút nghiên giấy mực.

Vương hoàng hậu ngồi xuống, ngã người tựa vào thành sập.

Thấy trong phòng không còn gì khác, Hoàng Tử Hà đành lặng lẽ đứng một
bên, Vương hoàng hậu không nói gì, cô cũng lặng thinh.

Chợt nghe tiếng chân khe khẽ, rồi giọng Từ Phùng Hàn cất lên: "Tâu bệ hạ,
Quỳ vương đến rồi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.