CHIM LIỀN CÁNH - Trang 172

đính tua, trông rất đẹp."

Chu Tử Tần lén sờ sờ mấy sợi tơ đỏ đã cháy đen trong ngực áo, trầm tư hỏi:
"Quỳ vương tặng Ngạc vương dải đồng tâm là có ý gì?"

Già Nam gãi đầu bối rối: "Việc giữa các vương gia với nhau, chúng nô tài
làm sao biết được, lúc ấy chúng tôi kiểm tra cái hộp, thấy không có gì khác
bèn đặt dải đồng tâm vào chỗ cũ. Nô tài đưa hộp vào trình gia, gia thấy dải
đồng tân nọ cũng chẳng hiểu gì, nghe nói là phủ Quỳ đưa đến thì sai người
cất đi, không bảo gì thêm."

Hoàng Tử Hà gật đầu hỏi: "Chỉ có lần đó thôi ư?"

"Còn một lần nữa, trước Đông chí một ngày. Tâm trạng gia không tốt, cả
ngày ủ ê giam mình trong điện, đuổi hết chúng tôi ra ngoài, nô tài vốn phải
trực hầu trong điện mà hôm ấy cũng phải ra ngồi ngoài hành lang hứng gió
rét, lạnh đến cóng người. Đúng lúc ấy hoạn quan canh cửa lại đưa một cái
hộp đến, nói là của kẻ hôm trước. Nô tài hỏi có phải lại là dải đồng tâm
không, thì y lắc đầu đáp, là một thanh đoản kiếm."

Kể đến đây, Già Nam hất cằm dẩu môi về phía một tiểu hoạn quan khác gần
đó: "Thẩm Đàn thích nhất vung đao múa

kiếm, vừa nghe bảo là thanh đoản kiếm, bèn nhanh nhảu mở ra xem. Vương
gia nhà chúng tôi ôn hòa, không trách mắng người dưới bao giờ, huống hồ
lại là một thanh đoản kiếm, hung khí đấy nhé, chúng tôi phải mở ra xem
trước..."

Thẩm Đàn tái mặt vì sợ, trừng mắt lườm Già Nam mấy lượt song Già Nam
vẫn thao thao kể tiếp, chẳng buồn để tâm đến sắc mặt hắn: "Thế là chúng
tôi mở hộp ra ngay ngoài hành lang, thấy một thanh đoản kiếm đặt trên lớp
nhung tím, lưỡi kiếm loang loáng sắc lạnh, khiến người ta lóa cả mắt! Tôi
sợ đến mức phải giật lùi mấy bước, chân nhũn cả ra..."

Thẩm Đàn hết cách, đành chen vào: "Phải phải, thanh đoản kiếm nọ đúng là
báu vật hiếm thấy, bấy giờ tôi còn nghĩ Quỳ vương và vương gia nhà chúng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.