CHIM LIỀN CÁNH - Trang 175

Tử Hà ngước lên nhìn, quả nhiên đã đến phủ Quỳ. Cô tung người nhảy
xuống ngựa rồi quay lưng định chạy, nào ngờ bỗng nghe có người gọi:
"Hoàng Tử Hà."

Vừa nghe thấy giọng nói thanh thanh lạnh lùng ấy, Hoàng Tử Hà run bắn,
hai chân không sao nhấc nỗi nữa.

Cô chầm chậm quay đầu, vừa khéo thấy xe ngựa của Lý Thư Bạch đỗ ngay
trước cổng, y đang đẩy cửa bước ra, đứng trên xe nhìn về phía cô, vì đứng
trên cao lại ngược sáng nên nhất thời khó mà trông rõ vẻ mặt y.

Hoàng Tử Hà ngây ra hồi lâu mới gọi khẽ: "Vương gia..."

Đám lính gác cổng đã bắc sẵn bậc, y từ trên xe bước xuống, vận chiếc áo
tím nhạt, tươi tắn hơn hẳn ngày thường khiến cô bất giác ngước lên nhìn,
tưởng chừng y là vầng dương rạng rỡ mọc lên ngay trước mặt, khiến cô
không nỡ rời mắt.

Lý Thư Bạch bước đến gần cô, tay hơi giơ lên như muốn vuốt má cô.
Nhưng chần chừ một thoáng, y từ từ bỏ tay xuống, lặng lẽ nhìn cô hồi lâu
mới nói: "Đến đây." Hoàng Tử Hà cúi đầu, lầm lũi theo y đi vào vương phủ.

Chu Tử Tần theo sau cả hai, liến thoắng: "Xem đấy, vừa rồi còn hét ầm lên
định đánh bài chuồn, sao giờ đã ngoan ngoãn thế." Hoàng Tử Hà ấm ức
trừng mắt lườm gã, rồi lại cắm cúi đi.

Vừa đến hiên Tịnh Dữu, đợi người hầu bưng trà lên xong, Chu

Tử Tần nhìn quanh quất, rồi khép cửa lại, moi những thứ trong lồng ngực ra
đặt lên bàn: "Đoản kiếm, tơ đỏ, ngọc vỡ..."

Lý Thư Bạch uống trà, im lặng quan sát.

Chu Tử Tần giải thích: "Đây là những thứ chúng tôi tìm được trong phủ
Ngạc vương, gia đoán xem tìm thấy ở đâu?"

Lý Thư Bạch nhìn vết tro than lấm lem bên ngoài, hỏi ngay: "Chúng bị đốt
trong lư hương trước linh vị Trần thái phi ư?"

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.