CHIM LIỀN CÁNH - Trang 178

có một kẻ nào đó giỏi thuật nhiếp hồn đã mai phục bên cạnh Ngạc vương
rất lâu."

Lý Thư Bạch lắc đầu, giơ tay xoá đường thẳng này đi: "Không thể nào. Nếu
có kẻ như vậy, nơi hắn được phái nằm vùng sẽ không phải trong phủ Ngạc
đâu. Dù sao, ảnh hưởng của Thất đệ đối với chính cục không thể coi là lớn,
cài vào bên cạnh người khác còn có ích hơn nhiều."

"Vậy thì còn một khả năng nữa." Hoàng Tử Hà lại vạch một đường từ vòng
tròn ra: "Ngạc vương đã bị nhiếp hồn từ lâu, nhưng chưa phát tác. Thanh
đoản kiếm và dải đồng tâm kia có thể là một loại ám hiệu, khi nhận được
hai vật này, thuật nhiếp hồn sẽ phát tác, thao túng Ngạc vương đối đầu với
gia."

Lý Thư Bạch nhíu mày, hồi lâu mới nói: "Có thủ pháp kỳ diệu như thế thực
ư? Nếu quả có bậc cao nhân nhường ấy, còn cần phải tìm Mộc Thiện đại sư
vào kinh sao?"

"Ừm... Tuy nhỏ nhưng

cũng tính là một khả năng." Nói đoạn, Hoàng Tử Hà chau mày: "Bí ẩn lớn
nhất của vụ này là thân thể của Ngạc vương làm cách nào biến mất giữa
không trung."

Chu Tử Tần hỏi: "Có khả năng là kẻ đầu tiên chạy đến dưới gác Tường
Loan đã giấu thi thể đi không?"

"Kẻ đầu tiên chạy đến là Vương Uẩn. Nhưng Vương Uẩn không chạy đến
một mình, mà phía sau còn một toán Ngự Lâm quân. Lúc họ chạy đến bên
dưới, thấy trên mặt tuyết không có dấu vết vật gì rơi xuống cả, cũng không
có dấu chân người qua lại."

Chu Tử Tần nhíu mày ngẫm nghĩ hồi lâu rồi đập bàn reo lên: "Ta biết rồi!
Ta biết tại sao Ngạc vương lại gieo mình xuống từ phía bên kia gác Tường
Loan, chứ không nhảy ngay xuống trước mặt các vị rồi."

Hoàng Tử Hà nhìn gã dò hỏi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.