CHIM LIỀN CÁNH - Trang 179

"Bởi vì Ngạc vương đã bắc sẵn một cái giá dưới gác, hoặc giăng một cái
võng bằng vải mềm trên tường, nên các vị trông thì tưởng Ngạc vương nhảy
xuống đất, thực ra chỉ là nhảy xuống giá hoặc võng, không rụng một sợi
tóc." Chu Tử Tần dương dương tự đắc, ra vẻ tỏ tường hết mọi chuyện trong
thiên hạ, "Sau khi Ngạc vương nhảy xuống, bên gác Tê Phượng nháo nhác
cả lên, nhân lúc các vị phải vòng qua điện Hàm Nguyên chạy sang, Ngạc
vương đã gỡ cái giá hay võng ra chuồn đi."

Hoàng Tử Hà phản

bác: "Nghe cũng có lý, nhưng hôm ấy trời có tuyết nhẹ. Bấy giờ tôi và Quỳ
vương là hai người chạy sang gác Tường Loan đầu tiên, tôi đã kiểm tra lan
can, thấy lớp tuyết phủ trên đó vẫn phẳng lì, không hề có dấu vết của quai
võng."

"Thế... nếu bắc giá bên ngoài thì sao?"

"Về sau chúng tôi cũng xuống dưới xem xét chỗ Ngạc vương nhảy xuống,
thấy trên tường trống trơn, không có dấu vết va quệt in trên tuyết."

"Được rồi, để ta lại nghĩ thêm..." Chu Tử Tần tiu nghỉu, rồi lại nhìn sang
Hoàng Tử Hà, "Sùng Cổ còn phát hiện gì khác không?" Hoàng Tử Hà lắc
đầu: "Có thể điều tra về kẻ đưa dải đồng tâm và đoản kiếm, nhưng đã là
mạo xưng thì cũng rất có khả năng cải trang, e rằng khó mà tra được."

"Hay là điều tra từ chiếc hộp?" Chu Tử Tần đề nghị, "Ta nhớ trong góc hộp
hình như có một chữ "Lương", có khi lại làm ở tiệm đồ gỗ Lương Ký."

Hoàng Tử Hà gật đầu: "Ừ để đi hỏi thử."

Thấy cô tán đồng ý kiến của mình, Chu Tử Tần hăng hái đứng phắt dậy:
"Còn chờ gì nữa? Mau đi thôi."

Hoàng Tử Hà ậm ừ đứng dậy toan đi theo gã, song cuối cùng vẫn không
kìm được, ngoái lại nhìn Lý Thư Bạch.

Lý Thư Bạch nhìn cô, rồi đặt chén trà xuống bàn: "Đợi một lát."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.