CHIM LIỀN CÁNH - Trang 23

hoa, sống giữa cảnh phồn hoa thịnh thế. Kiếm quý dù sắc bén đến đâu thì
trên sa trường cũng chẳng bằng một thanh đao thường, gió cát và máu tanh
chỉ tổ bào mòn lưỡi kiếm, thậm chí tàn hủy chất thép tốt của nó thôi."

Vương Uẩn

lặng lẽ nhìn xuống: "Nhưng khoảng thời gian đi theo vương gia đã khai
phong cho thanh kiếm. Từ đó tôi mới bước lên con đường này, từ ty Phòng
vệ đến Tả Kim Ngô Vệ, ít nhất cũng đã thoát được con đường cha tôi bày
sẵn. Đời này kiếp này... tôi phải cảm ân gia dìu dắt."

"Ta biết ngươi nói thật lòng, nhưng người sống trên đời lúc nào cũng có
chuyện bất đắc dĩ. Ví như ngươi đã nhận lệnh giết ta thì phải dốc sức làm
cho được, bằng mọi cách dồn ta vào chỗ chết." Lý Thư Bạch thản nhiên như
đang bàn luận về bóng tối ngoài song vậy.

Vương Uẩn thoáng sững ra, ngón tay nâng chén trà bất giác rụt lại. Cái chén
hơi nghiêng, một hai tăm bọt bên trong chưa tan hết sáng ra ngoài.

Y từ từ đặt chén xuống, ngẩng lên nhìn Lý Thư Bạch.

Đêm khuya thanh vắng, hương quế thoảng qua. Lần đầu gặp bên bờ Khúc
Giang, y cũng đã hành lễ với Lý Thư Bạch giữa hương hoa quế ngan ngát
thế này.

"Vương Uẩn Lang Gia, tự là Uẩn Chi. Từ nay nguyện theo gia tung hoành
thiên hạ, bảo vệ giang sơn Đại Đường." Lời còn văng vẳng bên tai, vậy mà
giờ đây ngồi bên nhau giữa đêm khuya thanh vắng, lại là tình cảnh thế này.

Vương Uẩn ngẩng lên nhìn Lý Thư Bạch, gượng cười: "Vương Uẩn là thần
tử, phụng lệnh làm việc, không thể tự chủ, xin gia bỏ quá cho. ''

Thấy

y thẳng thắn thừa nhận, Lý Thư Bạch cũng cười đáp: "Nếu ta để bụng thì
lần trước đâu có ngăn Tử Hà tiếp tục căn vặn? Ta hiểu tình cảnh của mình,
cũng biết chỗ khó xử của Uẩn Chi. Điều mình không muốn, ắt không làm
với người khác."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.