CHIM LIỀN CÁNH - Trang 234

tàn phế. Sau đó gia đã đổi tất cả người hầu cận một lần, cùng lúc ấy, tôi và
Cảnh Dục được chọn."

"Trước đó biết đâu Dục công công lại tiếp xúc với ai thì sao?"

"Không thể, vì lần tuyển người đó là vương gia lấy hồ sơ người hầu của cả
một hành cung, sau đó đích thân đến, gọi tên ngẫu nhiên vài người trong đó,
không hề phân biệt lớn bé xấu đẹp. Lúc trước cũng không ai biết gia tới tìm
hoạn quan cho vương phủ, càng không biết gia sẽ chọn ai, ngay bản thân
vương gia cũng chỉ đọc bừa vài cái tên thôi." Kể đến đây, Cảnh Dực vỗ
ngực thở hắt ra: "May mà bấy giờ tên của tôi hay, nên mới được gia chú ý."

"Nói vậy thì tất cả đều là trùng hợp, có gì liên quan đến tài năng của công
công đâu?" Đoạn Hoàng Tử Hà thuận miệng hỏi thêm: "Trước đây công
công tên gì?" "Nhị Cẩu Tử"

"..." Hoàng Tử Hà còn đang câm nín, Cảnh Dực đã đứng dậy bưng ngọn
đèn trên bàn lên: "Nào, kể gì cũng vô ích thôi, chúng ta đị xem di vật của
Cảnh Dục."

Phòng Cảnh Dục ở ngay bên cạnh, sát vách, dưới ánh đèn, có thể thấy căn
phòng rất rộng. Ngay cạnh cửa vào bày một bộ bàn ghế, bên trái là phòng
xép, bên phải là phòng ngủ. Cảnh Dục thích những đồ chạm trổ bằng đá nên
trên bàn lẫn bậu cửa sổ bày đủ loại, to có nhỏ có,

được lau chùi sạch bóng.

"Cảnh Dục rất thận trọng lời nói cử chỉ, nên nhiều người quý mến muốn kết
thân, cô xem, ống bút đá chạm hoa đào này là Thôi Thuần Trạm tặng hắn
đấy."

Hoàng Tử Hà cầm ống bút lên ngắm nghía, thấy nó chỉ được đặt trong góc
khuất, bèn ngoái lại nhìn xem những món đồ bằng đá khác, thầm nhủ, đến
Đại Lý Tự thiếu khanh còn bị đối xử tùy tiện như vậy, chẳng biết những thứ
khác do ai tặng đây.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.