CHIM LIỀN CÁNH - Trang 264

Bàn tay y hơi siết, mười ngón nắm lại thành quyền, song rất khó nhận ra.
Hơi ấm dịu dàng mà ngọt ngào tràn lên trong ngực, cơ hồ không thể kìm
nén, khiến máu toàn thân y sôi lên. Y hạ giọng : "Giờ gặp rồi đấy, ta ổn cả,
cô mau về đi."

Hoàng Tử Hà đứng lặng phía sau, chỉ hỏi: "Hôm nay là Thượng nguyên, gia
có cần gì không? Tôi sẽ về bảo người chuẩn bị đưa đến."

"Không cần." Y cứng rắn đáp.

Cô lặng lẽ cắn môi, nói tiếp: " Tôi và Tử Tần đến phủ Ngạc khám nghiệm
thi thể Ngạc vương rồi, vết thương trước ngực từ bên trái chếch xuống, đã
ghi vào hồ sơ nghiệm thi."

"Ừm." Y lạnh lùng đáp, như không hề nghe thấy.

Thấy y chẳng ngó ngàng gì đến mình, Hoàng Tử Hà lặng lẽ vái một cái, nói
khẽ: "Vậy, Tử Hà xin cáo lui." Đợi thêm một lát, thấy y không đáp, cô đành
đứng dậy quay người bước ra ngoài.

Nghe tiếng tà váy cô sột soạt, Lý Thư Bạch không kìm chế nổi, quay phắt
lại nhìn. Ngoài

cửa mai rụng lả tả như tuyết, những cánh hoa tan tác bị gió cuốn vào phòng,
lướt qua bên tai cô rồi chạm vào má y. Xúc cảm mềm mượt ấy, cùng hương
thơm nhàn nhạt trên người cô, khiến lòng y xao động dữ dội, như cuồng
phong cuốn theo sóng dữ đổ ập xuống làm nghiêng trời lệch đất, nhấn chìm
toàn bộ ý thức y.

Lý Thư Bạch sải bước đuổi theo bóng lưng cô. Hoàng Tử Hà còn chưa kịp
ngoái lại, y đã dang tay ôm chặt lấy cô.

Hoàng Tử Hà chỉ thấy tim đập như muốn vỡ tung ra trong ngực. Cô đứng
ngây tại chỗ, thấy hơi thở của y phả vào tai, làm lay động mấy sợi tóc mai,
rồi phớt nhẹ qua má cô như có như không.

Thân hình cô khẽ run lên, khó khăn lắm mới ngoảnh lại gọi khẽ: "Vương
gia..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.