CHIM LIỀN CÁNH - Trang 272

Cánh cửa khép hờ tức thì bị đẩy bật ra, có người gọi: "A Thất, bên ngoài
bận gần chết rồi, cậu ở trong này lâu thế làm gì..."

Chưa nói hết câu, người nọ đã trông thấy thi thể nằm dưới đất, máu chảy
thành sông, còn Hoàng Tử Hà đang đứng ngây ra đó, mơ mơ màng màng.
Xấp giấy gói thuốc người nọ bưng trên tay đổ tung tóe ra đất, hắn đờ người,
rồi hét ầm lên: "Người đâu! A Thất... A Thất bị giết rồi!"

Nghe tiếng kêu, người bệnh đang xúm xít đứng chờ xung quanh bèn đổ xô
đến, vây kín vòng trong vòng ngoài. Mấy tên người làm đang bốc thuốc
cũng lũ lượt bỏ đồ

trong tay xuống, vạch dám đông chen vào.

Hoàng Tử Hà giật bắn mình, tâm trí đang mơ màng cũng tỉnh táo lại đôi
phần. Cô đang định ngồi xuống kiểm tra cái xác thì kẻ đầu tiên xông vào đã
tóm lấy cô quát lên: "Ngươi chính là hung thủ! Ngươi giết A Thất!"

Người xung quanh lập tức xúm lại, hai người bẻ quặt tay cô ra sau lưng, rồi
một kẻ khác rút dây thừng ra toan trói nghiến cô lại.

Hoàng Tử Hà vùng vẫy, hét lên: "Buông ra, tôi không giết người!" Kẻ phát
hiện thi thể trỏ vào cô, thét lớn: "Không phải ngươi thì còn ai? A Thất chết
trong phòng, mà ngoài ngươi ra trong này còn ai đâu?"

"Đúng thế, chúng ta đều ở ngoài bốc thuốc, không rời quầy một bước.
Ngoài ngươi ra còn ai vào đây nữa chứ?"

"Không sai, chỉ có mình ngươi!"

Giữa đám đông nhốn nháo, Hoàng Tử Hà mở miệng toan cãi, nhưng sực
nhớ chuyện gì đó, mồ hôi lạnh bỗng túa ra đầm đìa.

Cô đờ cả người, mặc cho họ đẩy vào tường, trói nghiến lại cũng không hề
phản kháng, chỉ mở to mắt, trừng trừng nhìn kẻ đang khoanh tay đứng sau
đám đông - Trương Hàng Anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.