CHIM LIỀN CÁNH - Trang 299

Mấy sai dịch cạnh đó lập tức rẽ đám đông, mọi người cũng hối hả tản ra né
tránh.

Hoàng Tử Hà trừng trừng nhìn gã, giọng rành rọt mà quả quyết vô chừng:
"Nhưng huynh không ngờ giết người cũng không dễ dàng gì. Kế hoạch vốn
không có sơ hở, song vì huynh chọn phải A Thực, một người nói ngọng líu
lô, khiến âm mưu của huynh lộ ra sơ hở

rành rành, thất bại trong gang tấc!"

"Ta không nên... làm một việc thừa thãi."

Trương Hàng Anh cuối cùng cũng lên tiếng, giọng chậm rãi mà khó nhọc.
Gã trừng trừng nhìn Hoàng Tử Hà như nhìn kẻ thù, hai mắt đỏ ngầu, khóe
mắt như muốn nứt ra: "Đáng lẽ, ta nên giết quách ngươi đi, như dự định ban
đầu mới phải."

Nỗi căm hận đáng sợ trong giọng nói của gã khiến Chu Tử Tần kinh hoàng
thét lên: "Trương nhị ca... huynh... huynh nói cái gì?"

Hoàng Tử Hà không đáp, chỉ hơi hất cằm, quật cường nhìn thẳng vào mắt
Trương Hàng Anh.

"Ta thật ngu ngốc, tại sao đến lúc quyết định lại mềm lòng... Ta vốn định
lẻn vào phòng sao thuốc giết ngươi, dù sao ta cũng có chứng cứ vắng mặt,
dẫu bị nghi ngờ bắt đi thẩm vấn, cũng chưa chắc không vượt qua được..."
Gã nghiến răng, hối hận gầm lên, "Nhưng ta không xuống tay được! Ngươi
rõ ràng đã ngất lịm, ta chỉ cần một dao là cắt đứt cổ họng, nhưng ta... ta
không cách nào xuống tay được!"

Hoàng Tử Hà nhắm nghiền mắt lại quay đi, tránh ánh nhìn căm hận của gã,
lồng ngực phập phồng dữ dội, song chỉ thấy cổ họng khô rang, không thốt
nổi nên lời.

"Ta tán gẫu cùng A Thực, đợi thời cơ, đợi mãi mới đến phương thuốc trước
đây bị cha ta ép học thuộc lòng, ta biết thời cơ đã tới...

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.