CHIM LIỀN CÁNH - Trang 311

biết ơn tấm lòng của Lữ cô nương." Chu Tử Tần thở dài, lại hỏi: "Vậy, cô
có biết tên thiếu niên nọ không? Rốt cuộc là kẻ nào sai Trương nhị ca giết
Hoàng Tử Hà?"

Tôi không biết, thiếu niên đó rất tuấn tú, nói ra những lời tàn nhẫn như vậy
mà vẫn thản nhiên cắn hạt dưa, không buồn chớp mắt... Tôi rất sợ, bèn bảo
Trương nhị ca không được làm thế, nhưng huynh ấy chỉ nhìn lãng đi nói,
muội không hiểu đâu..."

Trong phòng lặng phắc, chỉ có tiếng thổn thức yếu ớt của Tích Thúy, nghe
càng thêm phần thê lương: "Tôi không hiểu nổi... Mấy người hồi ấy ngồi
trong sân cười nói ăn bánh cổ lâu tôi làm, chẳng lẽ không phải bạn bè ư?
Sao chớp mắt đã rơi vào cảnh này..."

Chu Tử Tần định an ủi mấy câu, nhưng môi đã run lên bần bật, mắt ầng ậng
nước, không thốt nổi một chữ.

Hoàng Tử Hà cũng chỉ biết im lặng, vỗ nhẹ vào vai Tích Thúy.

Tích Thúy lẩm bẩm: "Giờ đây, cha chết, Trương nhị ca cũng chết rồi, tôi
phải làm sao đây..." Hoàng Tử Hà phát hoảng, vội khuyên ngăn: "Lữ cô
nương xin đừng nghĩ quẩn! Trương nhị ca vừa qua đời... Trương lão bá lại
phát bệnh, cô... nhất

định phải bảo trọng, tự chăm sóc mình cho tốt, để còn chăm sóc Trương lão
bá!"

Tích Thúy mặt xám ngoét như tro tàn, thõng tay nhìn Trương Vĩ Ích nằm ở
đó, nước mắt như mưa, hồi lâu mới nhắm nghiền mắt lại, chậm rãi gật đầu,
rồi lại lắc đầu.

Hoàng Tử Hà chẳng hiểu nàng có ý gì, nhưng giờ tâm trí cô cũng rối, bèn
bảo Chu Tử Tần đến chợ Tây tìm Trương Hàng Vĩ, rồi dặn đi dặn lại Tích
Thúy phải bảo trọng bản thân, chăm sóc cho lão Trương, đợi anh trai chị
dâu Trương Hàng Anh trở về, lại đinh ninh dặn họ phải để mắt đến Tích
Thúy.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.