CHIM LIỀN CÁNH - Trang 312

Vợ chồng Trương Hàng Vĩ hết sức đau lòng, nhưng Trương Hàng Vĩ vẫn
vội vã đến nghĩa địa thành Nam nhận xác, còn vợ y kéo Tích Thúy xuống
bếp cùng quạt lửa sắc thuốc, không rời nàng một khắc. Hoàng Tử Hà và
Chu Tử Tần thấy vậy mới yên lòng, bèn cáo từ ra về.

Dọc đường về, cả hai đều lặng thinh, ngay Chu Tử Tần cũng chẳng nói nửa
lời, cứ cắm đầu đi thẳng. Đến ngã ba đường, mỗi người một ngã, Hoàng Tử
Hà ngẩng đầu lên mới thấy mặt Chu Tử Tần đầy vệt nước mắt.

Cô định an ủi gã mấy câu, nhưng lại thấy mặt mình lành lạnh, đành lặng lẽ
quay người đi về phường Vĩnh Xương. Đến một góc tường sấp bóng vắng
vẻ, thấy hai chân đã mềm nhũn ra, không chống

chịu nỗi nữa, cô mới dựa vào tường, gắng bình ổn lại hơi thở.

Hoàng Tử Hà giơ tay lên bưng mặt, lau đi dòng lệ đã gần khô. Trong góc
tối sấp bóng, bức tường gạch sau lưng lạnh buốt, gió bấc như dao cứa vào
cặp mắt ướt nhoèn của cô, đau đến nỗi tưởng chừng không trông rõ được
cảnh tượng trước mặt nữa.

Chẳng biết bao lâu sau, cô mới bình ổn được hơi thở, lê bước nặng nhọc trở
về nhà họ Vương.

Trên khoảnh sân bên ngoài bức chiếu bích, một thiếu niên đang ngồi cắn hạt
dưa sưởi nắng. Gương mặt thanh tú ôn hòa giấu trong lớp áo lông xù lên,
dưới ánh dương càng toát lên vẻ non nớt.

Chính là gã thiếu niên bại hoại cô từng gặp khi đến chỗ Vương Tông Thực .

Hoàng Tử Hà đứng trong bóng cửa nhìn gã, cảm thấy lạnh từ xương tủy
lạnh ra, khiến cô sởn cả gai ốc.

Thiếu niên nọ cũng trông thấy cô, bèn thong thả phủi vỏ hạt dưa trên người,
đứng dậy nói: "Hoàng tiểu thư, Vương công công đợi đã lâu rồi."

Dọc hành lang nuôi vô số cá, vòi nước ấm chảy ngầm bên trong giúp bầy cá
vẫn bơi lội được như thường, những chiếc vảy vàng vảy hồng lấp loáng
dưới làn nước, phản chiếu thành đủ thứ ánh sáng kỳ lạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.