CHIM LIỀN CÁNH - Trang 324

Chính." Xà ích vâng dạ rồi cho ngựa rẽ ngang, nhằm thẳng hướng Nam.
Hoàng Tử Hà hỏi: "Vương công công định đưa tôi đi gặp Quỳ vương ư?"

Y không đáp, chỉ dựa vào thành xe, nhắm mắt dưỡng thần.

Xe ngựa chạy từ thành Bắc tới thành Nam, băng qua quá nửa Trường An,
tiến vào phường Tu Chính. Đến gần ngôi đình của Tông Chính Tự mới
dừng lại.

Vương Tông Thực đẩy cửa xe, ra hiệu cho cô bước xuống: "Vào theo cửa
ngách bên phải ấy." Hoàng Tử Hà vâng dạ, rồi theo cửa ngách đi vào. Mấy
thị vệ canh cửa định ngăn lại nhưng Hoàng Tử Hà đã giơ tay ra hiệu về phía
xe ngựa của Vương Tông Thực, họ liền để cô đi.

Mấy ngày không thấy, hoa mai bên bờ sông càng nở rộ, rạng rỡ như mây
ráng.

Hoàng Tử Hà đi từ rừng mai đến gần ngôi đình Lý Thư Bạch ở, chậm rãi
bước lên hành lang bắc ngang qua bờ nước. Tiếng chân khe khẽ của cô
văng vẳng dọc hành lang.

Đi đến khúc ngoặt, cô vòng qua một gốc mai nở rộ, trông thấy Lý Thư

Bạch đang đứng cuối hành lang nhìn mình.

Trời xanh biêng biếc, nước trong như gương, trên bờ và dưới nước, hai rặng
mai nở rộ. Cả đất trời như hàng hàng gấm lụa, gió nhẹ lướt qua người họ,
những đóa hoa như gấm lụa dập dờn, cánh hoa lả tả bay như tuyết.

Hai người nhìn nhau qua lớp lớp mưa hoa, rõ ràng mới mấy hôm trước vừa
gặp mặt, mà như đã cách một đời.

Y vẫn phong nhã hào hoa, không hề suy suyển, đôi mắt đượm buồn cùng
chiếc áo liễu lăng màu tía, như khói xanh bảng lảng, khiến y càng thêm vẻ
thâm trầm.

Còn cô đã gày xọp đi, mấy ngày hết bị dằn vặt lại chạy đôn chạy đáo khiến
cô càng thêm xanh xao tiều tụy. Chiếc áo xanh lục thủy khoác lên mình

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.