CHIM LIỀN CÁNH - Trang 326

nơi yên ổn đợi, gia có dám bảo đảm mình sẽ an toàn trở về, không để tôi
đợi uổng không?"

Lý Thư Bạch đăm đăm nhìn cô, hồi lâu mới chậm rãi lắc đầu: "Ta không
dám."

Khóe môi cô cong lên thành một nụ cười khó nhọc mà kiên định vô chừng:
"Vậy tôi cứ ở lại đây thôi. Ít nhất cũng được gần gia đôi chút."

Lý Thư Bạch lặng lẽ vuốt nhẹ tóc cô: "Thực lòng ta không hề muốn gió sa
mưa táp đến cô."

Hoàng Tử Hà áp tay lên mu bàn tay y, khẽ hỏi: "Gia biết... chuyện Trương
Hàng Anh rồi ư?"

Lý Thư Bạch gật đầu: "Biết rồi."

"Vậy chắc gia cũng biết... Trương Vĩ Ích, cha của Trương Hàng Anh hôm
nay đã gieo mình từ tường thành phía trên cửa Khai Viễn tự vẫn rồi chứ?"

Ánh mắt Lý Thư Bạch bình thản, chỉ ừm một tiếng: "Nghe nói trước lúc
chết ông ta lại chửi rủa ta khuynh đảo triều đình, chắc thành kiến của người
thiên hạ đối với ta sẽ càng thêm sâu đậm."

Hoàng Tử Hà ngạc nhiên, vội hỏi: "Chuyện này mới xảy ra chưa lâu, tôi
cũng từ cửa Khai Viễn ngồi xe ngựa thẳng đến đây, sao gia đã biết rồi?"

"Ừm, ta tự có nguồn tin chứ." Lý Thư Bạch trầm ngâm giây lát mới gật đầu,
"Đúng là một nước cờ tuyệt diệu. Cái chết của Thất đệ khiến ta mất chỗ
đứng trong triều, còn cái chết của cha con họ Trương

khiến muôn dân hoàn toàn tin rằng ta đã bị oan hồn nhập xác. Xem ra
những gì ta làm mấy năm nay, công lao lớn đến đâu, cũng không chịu nổi
một đòn của kẻ đó."

"Miệng tiếng thiên hạ vốn dễ điều khiển mà. Hắn có thể lợi dụng thì chúng
ta đương nhiên cũng có thể, hơn nữa còn có thể dựa vào đó mà phản kích."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.