CHIM LIỀN CÁNH - Trang 327

Song Lý Thư Bạch chỉ cười: "Chút mẹo vặt này muốn tra ra không khó. Gạt
bỏ hết đám bâu xâu chỉ sợ thiên hạ không loạn và lũ dân ngu mù quáng tin
lời đồn đại, kẻ được lợi nhiều nhất chính là gốc rễ của tin đồn. Cho nên đối
phương làm được, nhưng chúng ta chớ tùy tiện làm theo."

Hoàng Tử Hà gật đầu nhíu mày: "Nhưng gia chắc cũng biết, giờ các tiết độ
sứ đã rục rịch không yên, tôi e rằng..."

"Là chuyện của Chấn Vũ tiết độ sứ Lý Vịnh ư?" Lý Thư Bạch thong dong
hỏi: "Yên tâm đi, hắn xuất thân thương nhân, lúc cầm quân đánh trận không
thu phục được thuộc hạ, chẳng làm nên trò trống gì đâu."

Nhìn thái độ bình thản của y, Hoàng Tử Hà không khỏi lo lắng: "Nếu thánh
thượng vin vào đó mà quy tội cho gia, e rằng tiết độ sứ các nơi cũng dính
dáng đến gia, gia lại phải gánh thêm tội."

"Đã mang bấy nhiêu tội rồi, thêm nữa cũng có sao đâu." Lý Thư Bạch sợ cô
nghĩ nhiều bèn chuyển chủ đề: "Dạo này ta hồi tưởng

lại rất nhiều việc, nhưng nghĩ mãi vẫn không hiểu hôm ấy trên gác Tường
Loan, Thất đệ làm cách nào biến mất trước mắt chúng ta."

"Ngạc vương biến mất, ắt có mánh lới. Nhưng kẻ đứng sau bày ra màn kịch
biến mất này mới là mấu chốt. Tôi tin rằng đó cũng chính là hung thủ sắp
đặt cái chết của cha con họ Trương, cùng một cách thức, đúng là muốn
người ta không liên tưởng cũng khó."

Nói rồi Hoàng Tử Hà giơ tay phải lên ấn vào hoa văn cỏ lá cuốn trên cây
trâm, rút trâm ngọc bên trong ra. Cô vạch một đường thẳng trên mặt bàn,
rồi ấn ngón tay vào đoạn cuối: "Giờ chúng ta đã đi đến đây, mà căn nguyên
của mọi chuyện, ắt là từ..."

Ngón tay cô vòng lại nơi khởi đầu, dừng ở đó: "Cái chết của Kỳ Lạc quận
chúa."

Song Lý Thư Bạch lắc đầu: "Không, phải bắt đầu từ bốn năm trước, khi ta
đến Từ Châu."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.